Edit: Linhlady
Bạch nhu vẫn quỳ gối ở nơi đó, ánh mắt lại là tò mò dừng ở trên người Mạc Vân Quả.
Mạc Vân Quả cảm nhận được tầm mắt đánh giá của nàng ta, nhìn về phía Bạch Nhu.
“Tiểu nghịch ngợm, đi thôi, chúng ta trở về.” Cảnh Khải Thiên cũng không tính toán tiếp tục nói chuyện với Bạch Nhu, nếu nàng ta muốn quỳ, thế thì cứ quỳ gối nơi đó cho tốt đi.
Bạch Nhu vừa nghe lời này, lập tức nóng nảy.
“Cảnh Khải Thiên, cầu xin ngài, ngươi nghĩ muốn cái gì, ta đều có thể cho ngươi, chỉ cần ngươi phi thăng!” Bạch Nhu trong lòng sốt ruột, đôi tay chống ở trên mặt đất, tư thái càng thấp hơn.
Cảnh Khải Thiên nhìn Bạch Nhu như vậy, trong mắt xẹt qua một tia châm chọc.
Hắn khẽ nhất tay một cái, thân thể Bạch Nhu tự động đứng lên.
“ Dù sao cũng là người Độ Kiếp kỳ, không cần chà đạp chính mình như thế.” Cảnh Khải Thiên nói như vậy, “Ta biết ngươi có người muốn bảo hộ, nếu đổi lại là trước kia, đồng ý với ngươi cũng được, nhưng mà hiện tại……”
Ánh mắt Cảnh Khải Thiên dừng ở trên người Mạc Vân Quả, trong mắt hàm chứa hàm nghĩa không rõ.
Bạch Nhu nhìn Cảnh Khải Thiên như vậy, cũng nhanh chóng đoán được cái gì đó, nàng ta không nghĩ tới, Cảnh Khải Thiên thế nhưng sẽ có người để ý.
Bạch Nhu biết, nếu như thế này, mục đích của nàng ta cũng không đạt được, thế nhưng, nàng ta chung quy không cam lòng.
Nàng ta có gia đình, có trượng phu, trượng phu nàng ta tư chất không tốt, cho dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-song-truc-tiep-kim-chu-cau-danh-thuong/1009707/chuong-427.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.