Edit:Linhlady
"A! Tiểu nghịch ngợm ngươi quả là nghịch ngợm, sao lại nhảy xuống đất rồi?"Vừa phản ứng lại Cảnh Khải Thiên đã nhanh chóng đánh đòn phủ đầu, hoàn toàn xem nhẹ sự thật là hắn "Ném" Mạc Vân Quả xuống đất.
Mạc Vân Quả nhìn qua hắn một cái, cũng không phản bác điều gì, chỉ "Ừ" một câu xem như trả lời.
Cảnh Khải Thiên sờ sờ cằm, cảm thấy tiểu nghịch ngợm nhà mình có chút ngốc, nhưng hắn lại tưởng tượng, đây không phải là cách mà tiểu nghịch ngợm bày tỏ tình cảm đấy chứ?
Tình nguyện để bản thân ủy khuất một chút, cũng không muốn trách cứ hắn, thật là...... Rất đáng yêu a......
Cảnh Khải Thiên nghĩ đến đây, có chút đau lòng đem nàng ôm lên, bàn tay to còn nhẹ nhàng vỗ vỗ mông nàng.
"Tiểu nghịch ngợm, nhớ kỹ lần sau không cần nghịch ngợm như vậy nha ~" Cảnh Khải Thiên cười nói, đôi mắt lóe sáng.
Mạc Vân Quả:......
"Cảnh Khải Thiên này cũng quá không biết xấu hổ đi! Rõ ràng là hắn ném tiểu Quả Quả nhà ta xuống đất, kết quả lại dám nói do tiểu Quả Quả nhà ta nghịch ngợm!"
"Đúng vậy đúng vậy! ╭(╯^╰)╮"
"Chẳng lẽ đây là phương thức biểu đạt tình cảm của cường giả?"
"Lầu trên ngươi nên nói vào trọng tâm đi! Nào có cách biểu đạt tình cảm nào như vậy?"
"Nói là cường giả! Hừ! Tỷ như mỗ đại gia ở thế giới của chúng ta, cách hắn biểu hiện tình yêu với bạn đó là ngược chết bạn!"
"Vừa thấy lầu trên ta đã biết ngay ngươi là người có chuyện xưa, ta cho ngươi một sân khấu riêng, ngươi có nguyện ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-song-truc-tiep-kim-chu-cau-danh-thuong/1009694/chuong-414.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.