Edit: Linhlady
Bạch Hổ cảm thấy, bệnh của vị đại gia trước mắt càng ngày càng nghiêm trọng.
Mấy ngày hôm trước lấy một viên đan tới tìm nó chơi, không quá mấy ngày lại tìm một đứa bé đến chơi với nó, nhìn dáng vẻ đứa bé kia mà xem, rõ ràng bị áp bức tới đây.
"Tiểu nghịch ngợm, đi! Cùng tiểu miêu chơi chơi." Cảnh Khải Thiên nói xong, sau đó trực tiếp để Mạc Vân Quả ở trên mặt đất, đồng thời còn không quên chọc chọc bụng nhỏ của nàng.
Bạch Hổ gầm nhẹ một tiếng, không biết vì sao nó lại cảm thấy đứa bé này ăn rất ngon.
Bạch Hổ nuốt nuốt nước miếng, lén lút nhìn thoáng qua Cảnh Khải Thiên, phát hiện ánh mắt người kia luôn dừng lại trên người đứa bé, lập tức không dám có hành động thiếu suy nghĩ.
Mạc Vân Quả bị để trên mặt đất, nhìn thấy Bạch Hổ lớn hơn mình gấp mấy lần, không thèm quan tâm, đặt mông liền ngồi trên mặt đất.
Thân thể mũm mĩm này đứng thôi cũng rất mệt đấy.
Bạch Hổ lại một tiếng gầm nhẹ, nó chậm rãi đi về phía trước hai bước, thẳng đến khi xác định Cảnh Khải Thiên không có động tác gì, lúc sau, nó mới đi lại gần chỗ Mạc Vân Quả.
Sau đó nó vươn đầu lưỡi, liếm mặt Mạc Vân Quả một cái.
Mạc Vân Quả:......
Nước miếng dầm dề làm ướt khuôn mặt Mạc Vân Quả, thậm trí trên lông mi thật dài kia cũng dính một ít nước miếng, Bạch Hổ liếm một cái, lập tức thấy thần thanh khí sảng, một chút không thoải mái cũng không thấy.
Nó hé miệng, tưởng tượng đến việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-song-truc-tiep-kim-chu-cau-danh-thuong/1009692/chuong-412.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.