Edit: Linhlady
- -------------------------?
Mạc Vân Quả cảm thấy có vài phần hiếm lạ, dù sao độ hạnh phúc của mỗi người là bất đồng, những người này phải làm ra đồ ăn như thế nào, mới có thể thuyết phục nhóm trọng tài đây?
Mạc Vân Quả tò mò, quần chúng ăn dưa trong phòng phát sóng trực tiếp cũng tò mò.
“Có cái gọi là vũ trụ to lớn, việc lạ gì cũng có, thế giới này thật kì ba.”
“Chính xác, tuy rằng thế giới của chúng ta cũng có các loại trạng thái thêm vào đồ ăn, nhưng lại không có loại đồ vật hư ảo ví dụ như độ hạnh phúc này.”
“Xem ra, vẫn là kiến thức của ta nông cạn a ~”
“Ha ha ha ha! Lại nói tiếp, nhóm tuyển thủ dự thi này làm đòi ăn cũng khó ăn giống như Bạc Diệc Nhiên sao?”
“Ta cảm thấy hẳn là không có khả năng đi? ( chống nạnh cuồng tiếu)”
“Để ta nhìn kĩ cách Bạc Diệc Nhiên làm xem, sau đó tự mình làm xem, nhìn xem có phải rất khó ăn hay không!”
“Lầu trên, ta chờ mong tác phẩm của ngươi.”
“Ta xem trọng ngươi nga, thiếu niên ~”
“Lầu trên ta kính nể dũng khí của ngươi! Cố lên! Nhớ khi làm xong thì ới một tiếng.”
“Tiểu Quả Quả ngồi xuống ghế giám khảo, lát nữa nhất định sẽ nếm thử món bọn họ làm đi? Đến lúc đó tiểu Quả Quả nhất định phải nói cảm thụ cho ta a ~”
Mạc Vân Quả nhìn đến nơi này, đáp ứng một câu “Ừ”.
Thời gian trôi đi, thời gian thi đấu gần đến lúc kết thúc, toàn bộ đại sảnh toả ra đủ loại hương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-song-truc-tiep-kim-chu-cau-danh-thuong/1009667/chuong-387.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.