Edit: Linhlady
- ------------------------?
Cuối cùng, Mạc Vân Quả vẫn không ăn hết đĩa rau xào kia.
Bạc Diệc Nhiên nhìn Mạc Vân Quả không có động tác, cũng không kiên trì thêm, nói thẳng một câu buổi tối sẽ làm đồ ăn cho cô rồi vội vội vàng vàng đi ra ngoài, không biết đi đâu.
Ngược lại là Mạc Vân Quả, nhìn một bàn rau xanh, trầm mặc không nói.
Mạc Vân Quả có chút không nghĩ ra, cuối cùng thì nó đã trãi qua trình tự như thế nào, mới có thể đem rau xanh ngon như vậy vào thành hương vị hư thối.
Còn có về công năng phụ gia của món Bạc Diệc Nhiên theo nấu, cũng không biết nó là cái gì?
Rất nhanh, Mạc Vân Quả đã có thể đoán được Bạc Diệc Nhiên làm rau xào thuộc tusnh phụ gia là cái gì.
Suốt một buổi trưa, Mạc Vân Quả chỉ cảm thấy mình thực no, rõ ràng chỉ ăn vài miếng rau xào, thế nhưng cô cảm thấy no chưa từng có.
Mạc Vân Quả không phải ngốc tử, cô đương nhiên biết được bàn rau kia giúp gia tăng cảm giác no bụng.
Tuy rằng Mạc Vân Quả tiếp thu kí ức của nguyên chủ, thế nhưng cô lại không có cách nào đối mặt với cha mẹ nguyên chủ.
Nguyên chủ là một người được sủng ái, ngoại trừ việc theo đuổi Bạc Diệc Nhiên khiến người khác không vừa ý ra, những chuyện khác cô cũng không làm chuyện gì ảnh hưởng đến người khác.
Cũng không biết cha mẹ nguyên chủ thấy như thế nào, cô đã ở trong nhà Bạc Diệc Nhiên một ngày, người nhà cũng không gọi cho cô một lần nào, nhìn cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-song-truc-tiep-kim-chu-cau-danh-thuong/1009658/chuong-378.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.