Chương trước
Chương sau
Edit: Linhlady
- ------------------------?
Mạc Vân Quả không nói gì, chỉ vươn tay phải của mình ra, đặt lên tay người đàn ông.
Người đàn ông cảm nhận được động tác của Mạc Vân Quả, cười khẽ một tiếng, nghe qua có vài phần sung sướng.
Hắn trực tiếp bế Mạc Vân Quả lên, dùng áo choàng đem Mạc Vân Quả bọc kín mít, sau đó rời khỏi nơi này.
Giang Văn Hiền ôm Mạc Vân Quả đi tới Rolls-Royce lãnh khốc xa hoa, sau đó ngồi xuống, trong quá trình này, trước sau đều không buông Mạc Vân Quả ra.
Khi người đàn ông hỏi Mạc Vân Quả câu kia đã được Đoàn Tử thông báo đây là đối tượng báo ân của cô, đây cũng là nguyên nhân Mạc Vân Quả đưa tay ra.
Giang Văn Hiền nhìn cô gái nằm trong ngực mình, biểu tình lãnh lãnh đạm đạm của tiểu gia hỏa, trong lòng không biết sao, lại cảm thấy vui vẻ.
Hắn nghĩ, đêm nay hắn có hơi xúc động, bỏ ra một trăm triệu mua về một tiểu gia hoả.
Giang Văn Hiền rõ ràng thấy được áo choàng trên người Mạc Vân Quả là từ hư vô xuất hiện, hắn cảm thấy thú vị, cho nên mới muốn có được cô.
Đem người đặt ở bên mình để quan sát, như vậy mới là tác phong của hắn!
Giang Văn Hiền câu được câu không nghĩ, cánh tay ôm Mạc Vân Quả lại dần dần chặt lại.
Trong thân thể nhân nhi trong lòng ngực thân thể rất mềm, rất ấm áp, hắn cảm thấy nơi nào đó của mình tựa hồ có phản ứng.
Giang Văn Hiền nhíu nhíu mày, là người đứng đầu đế quốc hắc ám, hắn từ nhỏ đã chịu giáo dục nghiêm khắc, đối với các loại mị hoặc câu dẫn, càng thấy chướng mắt.
Hắn có tự chủ cường đại, hiện tại tự chủ hắn luôn lấy làm kiêu ngạo lại bị phá vỡ trên người tiểu gia hoả này!
Giờ khắc này, Giang Văn Hiền không thể nói là cái cảm thụ gì, nhưng hắn có một chút xác định, nếu trêu chọc hắn, vậy hắn sẽ không dễ dàng buông tha cô như vậy.
M
ạc Vân Quả hoàn toàn không biết Giang Văn Hiền đã đem cô chiếm làm của riêng, Mạc Vân Quả còn vô tâm vô phế nhìn phòng phát sóng trực tiếp đánh giá Giang Văn Hiền.
“Người này sát khí quấn thân, cũng không thể ân ổn lúc tuổi già, tiểu Quả Quả vẫn nên sớm rời khỏi hắn đi, miễn cho dính sát khí của hắn.”
“Lầu trên nói bậy gì vậy? Không thấy nhiệm vụ của thế giới này là báo ân sao? Hệ thống cũng nói, đối tượng bái ân chính là Giang Văn Hiền a!”
“Khụ khụ…… Lầu trên không cần kích động, ta cảm thấy trên lầu chỉ cho một cái nhận xét thôi. Ngươi xem a, hệ thống không nói rõ báo ân như thế nào, nhưng nếu là Giang Văn Hiền không thể an ổn lúc tuổi già nói, như vậy tiểu Quả Quả báo ân có phải ám chỉ giúp Giang Văn Hiền an ổn lúc tuổi già?”
“Nói như vậy, chẳng lẽ muốn cho tiểu Quả Quả ở thế giới này vài chục năm?”
“Hẳn là không thể nào?”
“Ta cũng cảm thấy sẽ không, hừm…… Nếu sát khí quá nặng nói, có thể loại trừ những sát khí đó hay không?”
“Có thể, thật ra có thể, nhưng theo hiện tại xem ra, rất khó.”
“Nói cũng phải, nhưng chúng ta sẽ có ý tưởng~ hắc hắc hắc ~ tiểu Quả Quả, không cần thực hiện đi!”
“Ừm…… Vì so đối tượng nhiệm vụ của tiểu Quả Quả đều soái như vậy nhỉ? Ai nha nha, ta đã chụp thật nhiều soái ca!”

Thân, bản chụp soái ca có thể triệu hoán ta nha~ ( vứt mị nhãn)”
“Thần long, mau hồi móng rồng của ngươi đi! Không cần xú không biết xấu hổ!”
“Không cần ~ không cần người ta sao ~ ( rung đùi đắc ý làm nũng)”
“Nôn…… ( phun phun phun)”
“Nôn +1”
“Hừ ╭(╯^╰)╮ một đám hư đốn, các ngươi chính là ghen ghét bổn bảo bảo xinh đẹp!  ̄へ ̄”
“Ừm…… Ghen ghét ngươi ngu ngốc, sao lại có thể ngu ngốc một cách thuần thiên nhiên như vậy!”
Mạc Vân Quả:…… Ngu ngốc còn có thể thuần thiên nhiên, lợi hại!
- ------
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.