Edit: Linhlady
- -------------------------?
Cố Khinh Thước bất chấp tất cả, dùng toàn bộ sức lực dáng xuống đầu rồng.
Một quyền nện xuống, lại là lông tóc vô thương.
Cố Khinh Thước cả kinh, phải biết rằng trước kia khi đánh nhau,dùng mãng thú da dày như thế nào, chỉ cần hắn một quyền nện xuống, cho dù là bất tử, cũng sẽ chịu một chút vết thương nhẹ.
Nhưng quái vật trước mặt này, một quyền nện xuống, một chút dấu vết cũng không có.
Hắc long nhìn nhân loại trước mặt, phát ra một tia rống giận.
Nó đã sống mấy vạn năm, mấy vạn năm trước, chính là nhân loại hạ độc nó, khiến nó này vạn năm tới đều lâm vào ngủ say, thực lực cũng giảm xuống hơn phân nửa, mấu chốt nhất đó là, nó gần đây mới tỉnh lại, lại cảm giác được sinh cơ của nó đang ở dần dần tiêu tán.
Cũng đại biểu, nó sắp chết rồi!
Cái này làm cho nó như thế nào không hận! Đều là nhân loại đáng chết! Đáng chết!
Hắc long hận không thể đem nhân loại xuất hiện trước mặt nó đây lột da rút gân, nó thấy nhân loại kia đập vào đầu nó, cái sức lực kia gãi ngứa cũng không bỏ.
Hắc long có ý nghĩ giết chết Cố Khinh Thước trong đầu, cho nên động tác càng thêm nhanh chóng.
Tốc độ của Cố Khinh Thước cũng không yếu, tuy rằng ôm Mạc Vân Quả, lại vẫn như cũ có thể thành thạo né tránh công kích từ hắc long.
Nhưng Cố Khinh Thước lại thấy da dày của hắc long không hề tổn thương, mỗi một quyền nện xuống đều không tạo thành chút thương tổn nào.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-song-truc-tiep-kim-chu-cau-danh-thuong/1009621/chuong-341.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.