Edit: Linhlady
- --------------------------?
Thật sự là Cố Khinh Thước cố ý sao?
Trên thực tế đều không phải như thế, hắn tuy rằng thiên tư thông minh, nhưng cũng mới sống hơn hai mươi năm, so với ánh mắt sắc bén của người đã sống mấy trăm năm mà nói, với thực lực hiện tại của hắn, thật không đủ thấy
Ánh mắt của hắn cũng chưa thể sâu xa như vậy, có thể dễ dàng nhìn thấu nhược điểm của mãnh thú, càng đừng nói tới chuyện nhược điểm của mãnh thú này còn được che dấu……
Cố Khinh Thước cùng mãnh thú triền đấu, hoàn toàn không biết Lãnh Quân khiếp sợ cùng người trong phòng phát sóng trực tiếp đánh giá.
Dư quang của hắn ngẫu nhiên ngó qua Mạc Vân Quả, phát hiện nó vẫn như cũ ngoan ngoãn ngồi xổm ở chỗ kia, vẻ mặt nghiêm túc.
Cố Khinh Thước nhìn đến nơi này, không biết sao, cười khẽ một tiếng.
Mà một tiếng này, thành công khiến cho mãnh thú bất mãn.
Nhà ta và ngươi ở liều chết vật lộn đấy Ngươi vậy mà còn cười!
Mãnh thú rống giận một tiếng, thân thể dùng một chút lực, bay thẳng đến người Cố Khinh Thước.
Cố Khinh Thước nhanh chóng tránh thoát, cả người dùng sức, một quyền ổn định vững chắc nện xuống đầu mãnh thú.
Chỉ thấy đầu kia sưng thành cái bao, nhìn qua thập phần dữ tợn khủng bố.
Mạc Vân Quả thấy như vậy, ngáp một cái, cô giống như lại có điểm mệt nhọc……
Lãnh Quân nhìn tiểu thú ngáp, khóe miệng giật giật, trong lòng cuồng phun tào.
Đó là chủ nhân của ngươi a a a! Ngươi không cùng hắn cùng nhau chiến đấu!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-song-truc-tiep-kim-chu-cau-danh-thuong/1009607/chuong-327.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.