Edit: Linhlady
- -------------------------?
Sau đó hắn đi tới trước mặt Lãnh Quân, trên cao nhìn xuống nhìn anh, lạnh lùng hỏi: “Anh tới nơi này làm gì?”
Lãnh Quân:…… Tôi chỉ là vô ý thức chạy trốn mà thôi a!
“Khụ khụ……” Lãnh Quân muốn giải thích, vừa mở miệng chính là một trận ho khan kịch liệt.
Cố Khinh Thước cau mày, từ nhẫn trữ vật móc ra một bình sứ, ném lên trên người Lãnh Quân nói: “Ăn xong đi rồi nói.”
Lãnh Quân sửng sốt một chút, sau đó dùng hết sức lực mở bình sứ ra, lấy một viên đan nuốt xuống.
Anh biết, người con trai trước mắt này chỉ cần một động tác là có thể giất chết anh, nhưng hắn lại không làm như vậy, ngược lại ném cho mình một bình sứ, ý tứ là như thế nào, không cần nói cũng biết.
Cái này nói rõ ra là muốn cứu anh!
Thật ra Lãnh Quân không có quá nhiều hi vọng với lọ đan dược này, anh biết mình bị thương vô cùng nghiêm trọng, có thể cầm máu tạm thời, nhưng muốn chữa khỏi hoàn toàn là chuyện không thể.
Nhưng theo quá trình đan dược trôi xuống, trong nháy mắt hắn ta liền cảm thấy một dòng nước ấm từ dạ dày chảy về phía khắp người, theo sau hắn lại cảm giác được miệng vết thương thật dài kia đang khép lại!
Lãnh Quân cả kinh, lập tức vén quần áo của mình lên, sau đó dùng tay đè đè, không đau!
(⊙o⊙)!
Lãnh Quân tỏ vẻ thật là sợ ngây người! Anh chưa bao giờ thấy loại đan dược tốt như vậy!
Nếu không phải trên quần áo còn vết máu, anh còn cho rằng mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-song-truc-tiep-kim-chu-cau-danh-thuong/1009605/chuong-325.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.