Edit: Linhlady
- --------------------------?
Mạc Vân Quả không biết Michelin trong lòng suy nghĩ gì, cô sờ sờ bụng, cảm thấy có chút đói.
Cô nghĩ nghĩ, quyết định đi ra ngoài tìm đồ ăn.
Cầm ví, Mạc Vân Quả đi ra ngoài.
Rất nhan Mạc Vân Quả tìm được phố ăn vặt, ban đêm phố ăn vặt vô cùng náo nhiệt, không ít người tìm đến đây thưởng thức món ngon.
Mà Mạc Vân Quả xuất hiện hiển nhiên khiến con phố nào tạo không ít sáo động.
Không ít người đều trộm nhìn cô, có vài người còn lâm vào mê man, đồ ăn trong tay rơi hết xuống đất.
Mạc Vân Quả:……
Mạc Vân Quả đi đến một nhà bán bánh bột nếp, chỉ vào nó hỏi: “Bao nhiêu tiền?”
Chủ tiệm kia nhìn Mạc Vân Quả đều nhìn đến ngây ngốc, hắn nhìn Mạc Vân Quả lại chỗ mình nói chuyện, cả người hưng phấn đến đôi mắt đều muốn phát sáng.
Hắn đem toàn bộ bánh trong tay đưa cho Mạc Vân Quả, liên tục nói: “Không cần tiền!”
Mạc Vân Quả:……
Mấy chủ quán khác thấy một màn như vậy, kéo nhau đi qua đưa đồ ăn cho Mạc Vân Quả, chỉ vì muốn cô nói chuyện với bọn họ!
“Phốc…… Lại có thể khoa trương như vậy a!”
“Tiểu Quả Quả nhà ta quả nhiên là người có thể dựa vào giá trị nhan sắc chinh phục biển sao trời mênh mông!”
“Ai, đầu năm nay, lớn lên khó coi người ăn cơm xoát mặt, giống ta loại người đẹp này, chỉ có thể trả tiền.”
“Lầu trên xú không biết xấu hổ!”
“Ngươi mới xú không biết xấu hổ! Ta nói là sự thật!”
“ Thế nhưng tiểu Quả Quả nhà ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-song-truc-tiep-kim-chu-cau-danh-thuong/1009571/chuong-291.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.