Edit:Linhlady
Khi anh tuyệt vọng từ vụ nổ tung bừng tỉnh, anh vui sướng phát hiện bé con trong ngực anh là em! Là người trong lúc anh tuyệt vọng nhất cho anh ấm áp, cũng là người vì anh mà nhận hết vũ nhục đến chết.
Anh cho rằng nơi anh phải đến là địa ngục, nhưng một chút anh cũng không thấy sợ hãi, bởi vì anh có thể trả lại sai lầm đời trước của anh, trong lòng anh là em.
Nhưng khi anh cẩn thận quan sát anh lại thấy có chỗ không thích hợp.
Ở trong trí nhớ cuối cùng của anh, em đã bị tàn phá không ra hình người, em đã không có dáng vẻ vui tươi tràn đầy sức sống như vậy.
Một loại ý niệm ở trong đầu anh đâm chồi, thậm chí không thể dừng lại.
Anh biết, anh trọng sinh!
Nhớ lại khởi đầu của bi kịch đời trước, anh tự cho là mình là chồng của Bạch Tiểu Hoa, mọi nơi sủng cô ta, cuối cùng lại rơi vào kết cục phản bội.
Nhưng mà bé con trong lòng anh, cho dù bị anh chỉnh cửa nát nhà tan, em vẫn như cũ cố chấp yêu anh.
Anh biết, trời cao cho anh cơ hội trọng sinh, chính là tới trả nợ cho em.
Anh cũng ý thức được, trong những năm tháng đó, anh đã bị em làm cho cảm động, cũng yêu em thật nhiều.
Anh thề, nhất định phải chăm sóc em thật tốt.
Còn Bạch Tiểu Hoa cùng tên quản gia kia, anh nhất định khiến cho bọn họ chết không được tử tế.
Nhưng có chỗ anh không nghĩ tới đó là, đời này có chút khác biệt với đời trước.
Tỷ như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-song-truc-tiep-kim-chu-cau-danh-thuong/1009566/chuong-286.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.