Edit:Linhlady
Mạc Vân Quả nhìn giọt máu kia bay lại phía mình, sau đó dừng lại trước mặt cô.
Tô Chi Cảnh nói "Cầu" hắn, mà không phải nói "Tìm" hắn.
Chỉ kém một chữ thôi, nhưng ý nghĩa lại khác nhau.
Mạc Vân Quả tất nhiên không hiểu cong cong vẹo vẹo trong đó, nhưng đại bộ phận người trong phòng phát sóng trực tiếp đều hiểu được.
Người nam nhân này, từ đầu đến cuối đều không có đem đối xử Mạc Vân Quả bình đẳng.
"A a a! Tô Chi Cảnh thật đáng giận, nhưng mà...... Thật sự rất soái a!"
"Uy, lầu trên không cần hoa si được không! Không thấy tiểu Quả Quả nhà ta rất ủy khuất sao!"
"Xin lỗi, nhưng từ trên mặt tiểu Quả Quả ta không nhìn ra được hai chữ ủy khuất."
"Sao, tiểu Quả Quả nhà ta cái gì cũng không hiểu, nàng làm sao có thể hiểu được ý tứ của Tô Chi Cảnh đây?"
"Tuy rằng biết có câu không nên nói, nhưng vẫn phải nói, Tô Chi Cảnh...... Quá soái!"
"Khụ khụ...... Đại gia không cần lo lắng tiểu Quả Quả ~ thật ra ta cảm thấy Tô Chi Cảnh đối xử với tiểu Quả Quả như vậy ngược lại là chuyện tốt a ~ tiểu Quả Quả nhà ta, cũng phải học cách lớn lên nha!"
"Phi, chỉ có không bản lĩnh bảo vệ nàng chu toàn sẽ nói lời này."
"A...... Tiểu Quả Quả không có yếu ớt như các ngươi nghĩ đâu."
"Nhưng cũng tuyệt đối không có kiên cường như ngươi nghĩ đâu lầu trên."
"Cãi nhau ầm ĩ cái gì! Ts muốn im lặng quỳ liếm Tô Tô cũng không được sao!"
"Đúng vậy đúng vậy! Tô Tô nhà ta là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-song-truc-tiep-kim-chu-cau-danh-thuong/1009511/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.