Edit:Linhlady
Tại một khắc này, Mạc Vân Quả mới ý thức được, Đại vương là đặc biệt.
Mạc Vân Quả lại về bên người Đại vương, nhìn Đại vương gắt gao ôm cây đậu Hà Lan, không nói gì.
Cây đậu Hà Lan vẫn luôn lặp lại một câu, "Không...... Không cần ăn ta"
Thân thể cây Đậu Hà Lan cũng luôn vào trạng thái run rẩy, cũng không biết do sợ hãi, vẫn bị mùi hương trên người Đại vương xú.
"Ai nha nha! Thì ra thế giới này chỉ có Đại vương có thể nói chuyện sao?"
"Thật đúng là thú vị nha!"
"Đại vương không nên là cương thi dẫn đầu đám cương thi sao? Ta thấy dáng vẻ kia của hắn, Ừm...... Có chút không đáng tin cậy a!"
"Ha ha ha! Tưởng tượng đến chuyện cả đàn cương thi bị Đại vương lãnh đạo, ta lại thấy đáng thương thay cho bọn chúng"
"Vậy các ngươi nói, những thực vật gì đó, tất cả đều có thể nói chuyện, hay chỉ có cái cây Đại Vương ôm trong ngực có thể nói thôi?"
"Vấn đề của lầu trên thật nan giải! Hiện tại cho mời lầu dưới tới giải đáp!"
"Bổn lâu không biết, cho mời lầu tiếp theo trả lời."
"Không cần ném nồi cho ta! Hừ hừ! Bổn lâu mới không biết đáp án vấn đề này đâu! ╭(╯^╰)╮"
"Ai nha! Rối rắm cái này làm gì? Để tiểu Quả Quả hỏi cây đậu Hà Lan một chút không phải tốt sao!"
"Ý kiến hay! Tiểu Quả Quả ngươi hỏi mau đi?"
"Đồng ý đồng ý! Tiểu Quả Quả ngươi hỏi mau hỏi đi, ta tò mò quá!"
Mạc Vân Quả nhìn phòng phát sóng trực tiếp liên tiếp muốn cô đi hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-song-truc-tiep-kim-chu-cau-danh-thuong/1009498/chuong-218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.