Edit: Linhlady
Diệp Hành nhìn đến hệ thống không trả lời, tâm lạnh một phần, hắn bế Mạc Vân Quả hôn mê lên, đi khỏi nơi này, không hề nói một lời.
Mà lúc này phòng phát sóng trực tiếp lại khôi phục náo nhiệt ngày xưa, ngược lại với náo nhiệt ngày trước, hiện tại không khí lại có một chút áp lực.
"Ta thật đau lòng cho Diệp Hành a."
"Ta cũng vậy, vì sao lại đối xử với Diệp Hành nhà ta, vì sao muốn đối xử với tiểu Quả Quả nhà ta như vậy?"
"Ta đều không đành lòng xem tiếp, còn có không phải càng ngày càng ngược tâm sao?"
"Hu hu hu...... Lòng ta đau quá a."
"Nhìn đến dáng vẻ kia của Diệp Hành, ta thật sự đau tim a, cảm giác bị như móc xuống vậy."
"Cho nên nói, huyết trùng cùng bảy ngày say gì đó, thật sự thật chán ghét a a a!"
............
Diệp Hành ôm Mạc Vân Quả về tới phòng, ôn nhu đem nàng đặt ở trên giường, sau đó mình cũng nằm xuống, ôm nàng nhắm hai mắt lại.
Nếu muốn ngủ say, ta đây liền bồi ngươi.
Bảy ngày say ngày thứ năm, mất đi năng lực hành động.
Mạc Vân Quả chậm rãi mở to mắt, nàng muốn ngồi dậy, lại phát hiện thân thể đã không chịu khống chế của mình.
Mạc Vân Quả nằm ở nơi đó, nàng nhìn không thấy nghe không thấy không cảm giác được, hiện giờ cũng mất đi năng lực hành động.
Tất cả chuyện này, làm nàng giống như trở về thật lâu thật lâu trước kia, nàng cũng như vậy nằm, nằm, thẳng đến thiên hoang địa lão......
Diệp Hành nằm ở bên người Mạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-song-truc-tiep-kim-chu-cau-danh-thuong/1009487/chuong-207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.