Edit: Linhlady
Người đến là một nam nhân tóc dài mặc đồ đỏ rực, quần áo lỏng lẻo, lộ ra một mảng ngực trắng nõn.
Mạc Vân Quả ngẩng đầu nhìn hắn, chỉ cảm thấy người này lớn lên thật đẹp mắt.
Mặt mày hắn tinh xảo, mũi cao thẳng, môi khinh bạc, dưới ánh mắt nhỏ nhạo còn vương ánh lệ.
Diệp Hành nhìn vẻ mặt dính máu nhưng đôi mắt vẫn thuần tịnh của Mạc Vân Quả, vươn trắng nõn, hung hăn xoa mái tóc như rơm rạ của cô.
"Tiểu Quả Quả ~ không nghĩ tới ta vậy mà có thể nhìn thấy ngươi ~"
Diệp Hành đem Mạc Vân Quả ôm vào trong ngực, giống như cô là trân bảo của hắn vậy.
Người bên cạnh thấy một màn như vậy, kinh ngạc đến nỗi tròng mắt muốn rớt ra luôn!
Đây lag lão đại ngày thường luôn hiên ngang khí phách ngẫu nhiên sẽ bá đạo của bọn họ sao!
Người trước mắt tản ra hơi thở nhu hoà, thật sự là lão đại của bọn họ sao!
Diệp Hành ôm Mạc Vân Quả một hồi lâu mới hồi phục tinh thần lại, mắt liếc nhìn về hai người đã trở nên ngốc lăng bên cạnh.
"Trương Tam Lý Tứ, hai người các ngươi làm.cái gì đây hả! Một đứa trẻ cũng không buông tha!"
Ánh mắt Diệp Hành sắc bén quét về phía hai người, thành công làm thân mình hai người run lên, phục hồi tinh thần lại.
Trương Tam, cũng chính là người vạm vỡ ngập ngừng nói: "Đứa bé là người của thôn này, cho nên......"
Câu nói kế tiếp Trương Tam không có tiếp tục nói, nhưng ý tứ kia, người ở đây trừ bỏ Mạc Vân Quả ngoài đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-song-truc-tiep-kim-chu-cau-danh-thuong/1009470/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.