Edit: Linhlady
Cung Hân cũng không màng hình tượng của mình, anh cứ như vậy ngồi dưới đất, cười lớn, cười cười, lại chảy ra nước mắt.
Cung Mẫn biết, Hách Trường Nhạc cũng biết, đó là nước mắt vui sướng.
Chỉ có mình Mạc Vân Quả lại nhìn Cung Hân vừa cười vừa khóc như kẻ điên, cô không hiểu được, một người trong tình huống như thế nào lại có thể vừa cười vừa khóc được đây?
"Tiểu Quả Quả, sau chuyện này sẽ có chuyện vui đi?"
"Ta nghĩ, chờ tiểu Quả Quả hoàn thành nhiệm vụ, lúc sau, nguyên chủ trở về nhìn thấy kết cục như vậy hẳn sẽ rất vui vẻ đi?"
"Nói như vậy, tiểu Quả Quả nhà ta lại làm dược một chuyện tốt rồi ~"
"Tiểu Quả Quả nhà ta quả nhiên uy vũ ~"
"Yêu nhất tiểu Quả Quả nhà ta! Moah moah ~"
"Hằng ngày thổ lộ với tiểu Quả Quả, moah moah ~"
Mạc Vân Quả nhìn phòng phát sóng trực tiếp bình luận các loại thổ lộ, lại nhìn thoáng qua Cung Hân còn ngồi dưới đất, không nói gì.
Hách Trường Nhạc vẫn luôn ngồi ở chỗ kia nhìn tất cả mọi chuyện, hắn đã nghĩ ra rất nhiều tình huống, lại không nghĩ đến kết cục này.
Hách Trường Nhạc nắm chặt nắm tay, không biết là nên khóc hay cười.
Xem cái biểu hiện của Cung Hân kia, Hách Trường Nhạc biết người con trai này thực sự yêu Mạc Vân Quả.
Nhưng mà......
Hách Trường Nhạc sờ sờ vị trí tim, vì sao hắn cảm thấy có chút đau?
Hách Trường Nhạc lắc đầu, nỗ lực muốn loại bỏ tạp niệm, nhưng càng như vậy, ý niệm lại càng rõ ràng.
Hách Trường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-song-truc-tiep-kim-chu-cau-danh-thuong/1009466/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.