Edit: Linhlady
"Hắc! Tiểu gia hỏa, đêm nay gió cũng thật lớn a!"
"Ngươi nói, nếu tia sét đáng trúng chúng ta, vậy có chết không nhỉ?"
"Ai? Ta chưa từng bị sét đánh bao giờ, nghĩ lại cả đời này, bị sét đánh chết giống như cũng không tồi."
Thanh âm của đại thụ bị tiếng mưa và tiếng gió che lấp, Mạc Vân Quả nghe cũng không rõ ràng.
Tiếng sấm càng gần, tia chớp cũng càng gần.
Mạc Vân Quả đột nhiên có một loại ảo giác tia sét kia sẽ đánh vào người cô.
"Hắc! Tiểu gia hỏa, ta......"
Đại thụ nói còn không có nói xong liền biến mất, bởi vì một tia sét đang bổ xuống chỗ bọn họ.
Hoặc chuẩn xác mà nói, tia sét ki hướng tới Mạc Vân Quả bổ tới, chỉ là đại thụ giúp Mạc Vân Quả che đậy mà thôi.
Mạc Vân Quả ngơ ngác nhìn mọi chuyện xảy ra trước mắt, rõ ràng vừa rồi mỗ đại thụ còn ở bên tai mình lải nhải, đột nhiên lại biến mất.
Đại thụ bị chém thành hai nửa, nhựa cây theo thân đại thụ chảy xuống đất, ở vị trí rễ cây còn bị lốc lên một chút, trong không khí còn vương lại mùi cây bị đốt cháy.
"Tiểu Quả Quả......"
"Tiểu Quả Quả, ngươi không sao chứ?"
"Tia sét này cũng quá lớn đi?"
"Ta dựa! Một buổi tối mà đã dọa ta chết khiếp!"
"Cho nên, cây đại thụ này đã bị sét đánh chết sao?"
"...... Không biết vì sao, đột nhiên cảm thấy đại thụ dong dài cũng rất êm tai."
Mạc Vân Quả nhìn các loại thảo luận phòng phát sóng trực tiếp, ngơ ngác mở miệng hỏi: "Vì sao?"
"Di? Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-song-truc-tiep-kim-chu-cau-danh-thuong/1009440/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.