Edit: Linhlady
Lúc này đã là buổi tối, không có người chú ý tới động tĩnh bên này.
Trong không gian chỉ còn lại âm thanh già nua vui vẻ của cây đại thụ.
Ngày hôm sau, khi nơi này mở cửa lần nữa, có không ít cặp đôi yêu nhau tới đây.
Sau đó các bọn họ kinh ngạc phát hiện, cây đại thụ này thật lớn nha!
Đặc biệt đứng bên cạnh một cây gầy yếu, nhiều qua đặc biệt hùng vĩ.
Vì thế, ngày hôm nay có không ít người ném thẻ bài nhân duyên lên cây, chọc nó một trận bực tức.
Mà Mạc Vân Quả "Nhỏ yếu":......
Vào lúc ban đêm, Mạc Vân Quả nhỏ yếu lắc lư thân thể của mình, cô phát hiện, tuy rằng cô không thể lăn lội, không thể cào ngứa nhưng cô có nhiều hơn một cách tay để lay động!
Đại thụ bên cạnh nhìn Mạc Vân Quả hoạt bát, có vẻ rất cao hứng.
"Tiểu gia hỏa, sao gần đây ngươi vui vẻ như vậy? Là muốn trưởng thành sao?"
Mạc Vân Quả:...... Ta không muốn lớn lên, không muốn lớn lên ~
Đại thụ thấy Mạc Vân Quả không có để ý đến hắn, cũng không có cảm thấy nhàm chán, ngược lại càng thêm hứng thú nói chuyện.
"Ai, ngươi không biết, ta hôm nay lại đếm một chút, tiểu gia hỏa! Hôm nay lại có thêm một trăm thẻ bài!"
"Ngươi không biết, thêm một trăm cái thôi mà nặng muốn chết!"
"Tiểu gia hỏa ngươi nói ngươi chừng nào thì có thể lớn lên, nói như vậy, có thể giúp ta chia sẻ một chút."
"Ngươi nói có phải bởi vì ta che mất ánh nắng của ngươi, cho nên ngươi mới mãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-song-truc-tiep-kim-chu-cau-danh-thuong/1009437/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.