Phiên ngoại Đào Ngải Linh
Edit: Linhlady
Khi tôi phát hiện ra chó nhỏ đã biến mất, khi đó thời gian cách tôi đã cùng anh ấy công bố tình yêu đã mấy ngày.
Khi chúng tôi ở trước mặt truyền thông thoải mái hào phóng thừa nhận chúng ta yêu nhau, tất cả mọi người bảo trì khiếp sợ.
Bọn họ bắt đầu nghi ngờ chúng ta, bắt đầu phê phán chúng ta, bắt đầu nhục mạ chúng ta......
Giờ khắc này, tôi cảm thấy vô cùng may mắn, chàng trai của tôi cái gì cũng nhìn không thấy.
Anh ấy sẽ không nhìn thấy sắc mặt ghê tởm của bọn họ, như vậy, thật tốt......
Tôi vẫn luôn yêu Hiên Nhi, không xem như nhất kiến chung tình, mà lại giống như mưa dầm thấm đất.
Bởi vì đạo lý luân lý thường, tôi vẫn luôn đem tình yêu này chôn chặt trong lòng.
Thẳng đến khi chó nhỏ kia xuất hiện.
Thật ra đến giờ tôi vẫn không hiểu được, tình yêu của tôi cùng Hiên Nhi thành chính quả có phải tất cả đều do công lao của nó hay không.
Nhưng hiện tại nghĩ lại, từ khi nó xuất hiện, tình yêu của tôi cùng Hiên nhi mới dần dần thấy ánh sáng.
Tôi vẫn cứ nhớ rõ, móng vuốt sắc bén của nó làm tôi bị thương, hôm đó tôi mới có lý do ở lạ phòng Hiên Nhi.
Tôi vẫn cứ nhớ rõ, thanh âm hắt xì của nó thật lớn, đánh thức Hiên Nhi, làm tôi một lần khủng hoảng.
Tôi vẫn cứ nhớ rõ, đôi mắt của nó đặc biệt sáng ngời, cặp mắt kia, giống như có thể nhìn thấu mọi chuyện, lại giống như không nhìn thấy cái gì.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-song-truc-tiep-kim-chu-cau-danh-thuong/1009433/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.