Edit: Linhlady
"Cái hắt xì này của tiểu Quả Quả...... Quả thực quá đúng lúc! Emma! Cốt truyện quá xuất sắc!"
"Ta cảm thấy giờ phút này nội tâm Đào Ngải Linh sắp hỏng mất."
"Các ngươi cảm thấy, Bạch Hiên là ngủ thật hay chỉ là giả vờ?"
"Ta cảm thấy có lẽ là ngủ thật?"
"Ta lại không thấy vậy, giống như chưa ngủ ha ha ha!"
"Bât kể là thật hay giả, cốt truyện này quả thực quá xuất sắc! Ta đều phải ức chế không được mình!"
"Bình tĩnh bình tĩnh! Đại gia bình tĩnh một chút!"
"Thiệt tình, bình tĩnh không được! Ha ha ha, kích động quá......"
Mạc Vân Quả xoa xoa cái mũi của mình, quả nhiên hắt xì một cái thoải mái hơn nhiều.
Bên kia, Đào Ngải Linh nhìn Bạch Hiên mở to mắt, toàn bộ thân thể hoàn toàn cứng đờ, môi cô ấy còn không kịp tách ra.
Bạch Hiên có thể cảm giác được đôi môi đang kề sát môi mình, thật ra hắn không hề ngủ, cũng có thể nghe thấy thanh âm từ Đào Ngải Linh.
Xuất phát từ tò mò, hắn mới không có lên tiếng hỏi, lại không nghĩ đến cô giáo lại "Động tay động chân" với hắn như vậy.
Thật ra hắn không hề cảm thấy bài xích cô ấy, lại có một cảm giác vui sướng không nói ra được.
Bạch Hiên cũng không biết vì sao mình lại có loại cảm giác này, nhưng loại cảm giác đó vẫn luôn quanh quẩn ở trong lòng hắn, thật lâu không tiêu tan.
Nghe được tiếng hắt xì của Linh nhi, hắn theo bản năng mở mắt.
Bạch Hiên không nghĩ tới như vậy sẽ khiến cho Đào Ngải Linh cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-song-truc-tiep-kim-chu-cau-danh-thuong/1009424/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.