Edit: Linhlady
"Khụ khụ khụ......"
"Ta không cười, ta tuyệt đối không cười! Ha ha ha ha!"
"Nhịn xuống không cười —— nhịn không được —— uông một tiếng liền cười!"
"Cho nên, tiểu Quả Quả quả nhiên vẫn ngốc như vậy!"
"Thật muốn cạy đầu tiểu Quả Quả ra, xem cô ấy suy nghĩ cái gì."
"Ta đoán xem, có phải cô ấy cũng muốn có người xoa chân cho mình?"
"Đó là chân chó! Không phải chân người!"
"Đúng đúng đúng, chân chó! Ha ha ha ha!"
"Tiểu Quả Quả ngã chổng vó, thật là 666666"
Mỗ nam nhìn Mạc Vân Quả ngã chổng vó, trong lòng một trận kích động, hắn nhìn tiểu Q bên cạnh, vỗ một cái lên đầu nó.
"Tiểu Q! Chụp hình! Chụp hình!"
"Tiểu Q! Xem! Thân Thân nhà ta có phải rất đáng yêu hay không! A a a a!Thật muốn giúp Thân Thân xoa chân!"
"Tiểu Q, ngươi phá hệ thống bao giờ mới ổn định? Ta không chờ nổi muốn ôm Thân Thân nhà ta rồi!"
Tiểu Q nhìn chủ nhân si hán, nội tâm chỉ có bốn chữ: Mẹ. Thiểu năng trí tuệ!
Mạc Vân Quả nhìn các loại thảo luận trong phòng phát sóng trực tiếp, tỏ vẻ xuẩn gì đó, thật sự không phải cô!
Cô chỉ muốn thử nghiệm một chút, một con chó làm sao có thể tự xoa chân mà thôi!
Tuy rằng Mạc Vân Quả làm ra một ít động tĩnh, cũng không thể quấy rầy đến Bạch Hiên cùng Đào Ngải Linh.
Người ta một bên thì chăm chú xoa chân, một bên lại liếc mắt đưa tình.
Ở một góc kia, giống như tự thành một cái không gian riêng, người thứ ba không có cách nào chen vào được.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-song-truc-tiep-kim-chu-cau-danh-thuong/1009421/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.