Edit: Linhlady
Bạch Hiên nói rất nhiều chuyện với Mạc Vân Quả, mỗi câu nói ra đều là dạng câu hỏi, nhưng ngữ khí lại vô cùng bình đạm, một chút cũng không giống như đang hỏi gì đó.
Mạc Vân Quả ghé vào trên đùi Bạch Hiên, một chút hứng thú cũng không có.
Cô tình nguyện ngồi nhìn Bạch Hiên gõ số hiệu, nói như vậy, cô còn có thể tranh thủ nghiên cứu đống số liệu kì quái kia.
So với Mạc Vân Quả nhàm chán, quần chúng ăn dưa trong phòng phát sóng trực tiếp lại vô cùng hưng phấn.
"A a a! Bạch Hiên thật manh a!"
"Đúng vậy đúng vậy! Vốn nghĩ là thiếu niên thanh tú trầm mặc, ai ngờ lại là quản gia thích lảm nhảm!"
"Emma...... Nhìn miệng của hắn vẫn không ngừng mấp máy kìa, đột nhiên thấy buồn cười!"
"Như vậy thiếu niên lại đây cho ta mấy đánh!"
"Mấy đánh...... Lầu trên ngươi cũng không sợ ******* sao!"
"Phốc, không cần ô, muốn ưu nhã!"
"Bạch Hiên thật là có một loại cảm giác tương phản đáng yêu nha"
"Các ngươi xem tư thái của tiểu Quả Quả kia, có cảm thấy cũng thực manh hay không?"
"Đó là tự nhiên, tiểu Quả Quả nhà ta manh nhất!"
"Nhìn tiểu Quả Quả trong thân thể của chó, ta sắp quên bộ dáng trong hình người của tiểu Quả Quả nhà ta rồi."
"【 hình ảnh 】【 hình ảnh 】 nhìn thấy không! Đây là dáng vẻ nhân loại của tiểu Quả Quả nhà ta!"
"Oa! Lầu trên thật tâm cơ! Cư nhiên chụp lại màn hình, hắc hắc hắc, ta cũng muốn, dáng vẻ tiểu Quả Quả trong thân thể chó con, cũng không thể bỏ qua."
"Ha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-song-truc-tiep-kim-chu-cau-danh-thuong/1009410/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.