Edit: Linhlady
“Khụ khụ…… Tại sao ta lại thấy trong mắt tiểu Quả Quả đồ ăn còn quan trọng hơn vậy?”
“ Chúc mừng lầu trên tìm ra chân tướng.”
“Đau lòng nhà ta Mặc Mặc vài giây, sau đó…… Oa ca ca ca! Nhìn dáng vẻ Tiểu Quả Quả ăn kìa đáng yêu quá! Quai hàm phình phình!”
“ Lầu trên ngươi đủ rồi! Ha ha ha ha! Tiểu Quả Quả nhà ta là đáng yêu nhất!”
“
Hắc hắc hắc, chẳng lẽ chỉ có mình ta cảm thấy ánh mắt u oán của Mặc Mặc cũng rất đáng yêu sao!”
“Ai da, các ngươi xem ánh mắt Mặc Mặc nhìn tiểu Quả Quả, chứa không biết bao nhiêu nhu tình nha!”
“ Đột nhiên bị cặp đôi này đánh ngã rồi, làm sao đây!”
“Duy trì CP Mặc Quả!”
“Duy trì duy trì!”
“Chẳng lẽ các ngươi quên mất nhiệm vụ của vị diện này rồi sao……”
“ Lầu trên sao ngươi có thể vô tình chọc thủng ảo tưởng của chúng ta như vậy được!”
“Ta sai rồi…… Ta chỉ là nhắc nhở một chút thôi.”
“ Trái tim ta thật đau, không cần để ý tới ta, ta muốn lẳng lặng……”
“Ngươi vậy mà không nhớ tiểu Quả Quả, mà muốn lẳng lặng?! Lẳng lặng là cái tiểu yêu tinh nào?! Từ đâu tới!”
…………
Giờ phút này Mạc Vân Quả không có tâm tư xem bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp, tất cả tâm tư của nàng đều đặt trên điểm tâm, không thể tưởng được điểm tâm ở thế giới này ăn ngon như vậy.
Ngọt mà không ngấy, ừm…… Không thể dùng từ khác mà mô tả được, tóm lại chỉ có thể dùng hai từ, quá ngon!
Bởi vì được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-song-truc-tiep-kim-chu-cau-danh-thuong/1009393/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.