Edit: Linhlady
Cuối cùng, hoa khôi đại chiến cũng hạ màn hoàn mỹ, mà Hiên Viên Mặc tỏ vẻ, đôi mắt hắn sắp rút gân.
Cũng không phải sao? Một hồi nhìn lén Thân Thân nhà hắn, một hồi lại nhìn đám người không quan trọng kia, mệt mỏi quá mà......
Mạc Vân Quả vẫn luôn là nhìn chằm chằm Hiên Viên Mặc, còn về chuyện ai là hoa khôi, hai người không hề có hứng thú bàn luận.
Sau khi cuộc thi hoa khôi hạ màn, Hiên Viên Mặc vui vẻ nói với Mạc Vân Quả: "Thân Thân, bây giờ chúng ta đi được chưa?"
Mạc Vân Quả nhìn Hiên Viên Mặc, phát hiện vẻ mặt hắn quá hưng phấn, có lẽ do được thấy nhiều mỹ nữ đúng không?
Nói như vậy, nhiệm vụ của mình cũng sắp hoàn thành đi?
Tâm tình Mạc Vân Quả tốt hẳn lên gật gật đầu nói: "Ừ."
Hiên Viên Mặc đứng lên, nắm tay Mạc Vân Quả đi ra ngoài.
Ừm...... Có thể ôm Thân Thân nhà hắn ngủ ngủ! Vui vẻ O(∩_∩)O~~
Nhưng mà, lý tưởng là tốt đẹp, hiện thực lại tàn khốc.
Mạc Vân Quả từ trước đến nay là thói quen ngủ một mình, cho nên khi nàng vào phòng đã thuận tay đóng luôn cửa lại, chỉ để lại Hiên Viên Mặc một chân đã dẫm lên giữa không trung, biểu tình hưng phấn lập tức cứng đờ ở nơi đó.
Cái gọi là gió lạnh hiu quạnh, chính là tâm tình Hiên Viên Mặc giờ phút này đi?
Hiên Viên Mặc nhìn cánh cửa đã đóng chặt kia, biết chắc Thân Thân sẽ không cho hắn đi vào.
Hắn có chút suy sút cúi đầu, trong nháy mắt lại ngẩng đầu, vẻ mặt đầy kiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-song-truc-tiep-kim-chu-cau-danh-thuong/1009387/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.