Edit: Linhlady
Diệp Lãng sáng suốt không hỏi Mạc Vân Quả học trong thời gian bao lâu, nếu không hắn có khả năng sẽ hộc máu!
Rất nhanh gan ngỗng được mang lên, Mạc Vân Quả yên lặng ăn cơm, tuân theo truyền thống tốt đẹp khi ăn không nói chuyện.
Nhưng ngược lại Diệp Lãng lại là một tên không chịu ngồi yên, hắn nhìn Mạc Vân Quả a, lại muốn mở miệng nói chuyện.
Hắn cũng không biết vì sao lại như vậy, rõ ràng hắn là người rất ít nói!
"Anh nói này em gái tại sao hôm qua em lại tới quán bar?"
Nhìn bộ dáng nhạt nhẽo của cô như thế này, hắn không nghĩ cô sẽ đi đến quán bar nha!
Mạc Vân Quả nghiêng đầu, cẩn thận hồi tưởng một chút, Ừ...... Trong bối cảnh của truyện xưa không nói đến nguyên nhân.
"Tôi bị ném ở nơi đó." Mạc Vân Quả trả lời, bởi vì không thể trực tiếp lộ ra chuyện thống tồn tại, cho nên cô chỉ có thể nói như vậy.
Nhưng mà câu trả lời này lại khiến sắc mặt Diệp Lãng đại biến, hắn nắm chặt tay, dáng vẻ tức giận.
"Ngọa tào! Ai dám ném cô ở nơi đó a? Không đúng! Là ai có khả năng ném cô ở kia? Ách...... Giống như cũng không đúng! Mặc kệ, rốt cuộc là ai?"
"Ừm......" Mạc Vân Quả không có cách nào trả lời vấn đề của Diệp Lãng, cho nên cô chỉ có thể bình tĩnh nhìn Diệp Lãng.
Diệp Lãng thấy Mạc Vân Quả lại trưng ra vẻ mặt như vậy, có một loại cảm giác rèn sắt không thành thép.
Hắn bất đắc dĩ thở dài một hơi, xua xua tay nói: "Thôi thôi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-song-truc-tiep-kim-chu-cau-danh-thuong/1009360/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.