Edit: Linhlady
Mạc Vân Quả thấy người trong phòng phát sóng nói như thế, ánh mắt nhìn Ngải Khắc trở nên quỷ dị.
Tình yêu cấm luyến gì đó, cũng có điểm đạo lý.
Ngải Khắc cảm thấy lạnh cả người, tại sao ánh mắt giống cái nhìn mình càng ngày càng kì quái vậy!
Lúc này cả Ngải Khắc cùng Mạc Vân Quả không có phát hiện, có một bóng hình đi tới rồi im lặng rời đi.
Ngải Sâm vẫn luôn biết bản thân và các thú nhân khác không giống nhau, hắn không chỉ nhát gan, sức chiến đấu còn đặc biệt thấp hèn.
Nhiều năm như vậy, nếu không có Ngải Khắc trợ giúp, hắn nhất định sẽ không sống đến bây giờ.
Ngải Sâm vẫn luôn cảm thấy có thể từ khi mình sinh ra đã như thế, không nghĩ nguyên nhân lại do một chuyện khác gây ra.
Một thú nhân mà không có thú hồn, sẽ trở thành cái gì đây?
Ngải Sâm nhìn bầu trời lấp lánh ánh sao, đột nhiên cảm thấy mê man.
Lúc Ngải Sâm trở về sơn động, Mạc Vân Quả đã ngủ rồi.
Mà Ngải Khắc đang ngồi dưới đất, vẻ mặt u sầu, hiện tại hắn ta đã tin Mạc Vân Quả không phải là gian tế rồi.
Thử hỏi có gian tế nào lại như tảng băng, nửa ngày không nói được một chữ không?
Mấu chốt nhất chính là, gian tế này còn có thể ngang nhiên bá chiếm một giường ngủ ngon lành rồi!
Ngải Khắc thở dài một hơi, giương mắt lên vừa vặn thấy Ngải Sâm đi vào.
Ngải Sâm thu hồi cảm xúc lại, hắn không muốn để anh trai nhà mình lo lắng.
“Em qua bên kia ngủ đi.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-song-truc-tiep-kim-chu-cau-danh-thuong/1009341/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.