Edit: Linhlady
Mạc Vân Quả cùng Bạch Liên một chút cũng không có tự giác bị bắt cóc, một người chuyên tâm muốn hoàn thành nhiệm vụ của mình, mà một người khác lại cho rằng đây chỉ là trò chơi mà thôi.
Bọn bắt cóc nhìn hai người này nửa ngày, quyết định cho các cô ít mặt mũi.
"Tôi nói......" Bọn bắt cóc hung thần ác sát mở miệng, liền thấy Mạc Vân Quả cùng Bạch Liên đồng loạt nhìn hắn ta.
Bọn bắt cóc lộ nhe hàm răng trắng tinh cười lên, cười đến dị thường ghê tởm.
"Hắc hắc, hiện tại, gọi điện thoại cho Nhiếp tổng, nói cho bọn họ lão tử muốn ba ngàn vạn! Có hiểu không!"
Bọn bắt cóc híp mắt, ảo tưởng biểu tình của hai cô gái kia, hẳn là khóc sướt mướt, hai mắt ngập nước tuyệt vọng cầu xin hắn ta.
Nhưng mà trên thực tế, hơi thở quanh thân Mạc Vân Quả càng thêm lạnh.
Ba ngàn vạn? Tính mạng của cô chỉ đáng giá ba ngàn vạn sao? Rõ ràng ở thế giới của mình, những người đó treo giải thưởng cô đều phải là ba trăm triệu!
"Quá tiện nghi!"
Bọn bắt cóc đang vui vẻ rạo rực ảo tưởng, đột nhiên nghe một câu như thế, có chút không phản ứng kịp, tưởng các cô chê nhiều lại nói: "Ha? Cảm thấy nhiều? Khó mà thấp hơn được!"
Bạch Liên vừa vặn nghe được Mạc Vân Quả nói như vậy, vội vàng phụ họa nói: "Đúng vậy đúng vậy! Sao lại có a ngàn vạn?"
Phải biết rằng tiền hoa hồng hằng năm của cô ấy cũng không ít nha.
Bọn bắt cóc:...... Vạn ác, đúng là kẻ có tiền!
"Khụ khụ...... Các cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-song-truc-tiep-kim-chu-cau-danh-thuong/1009315/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.