Edit: Linhlady
Mạc Vân Quả từ đầu đến cuối đều không nói chuyện, thật ra là là, với loại tình huống như thế này cô thật sự không biết nói gì.
Từ trước đến nay cô đều không biết cách ở chung với người khác, nghĩ đến cô đã từng là người luôn bị cô lập, mới nghĩ vậy thôi mà hơi thở xung quanh cô càng lạnh lẽo hơn.
Nhiếp Thanh thâm tình chân thành nhìn Mạc Vân Quả, hắn có đôi khi còn chê cười Vũ Trạch làm sao lại thích một cô gái ngốc nghếch như vậy, hiện tại nghĩ đến, bản thân mình cũng không phải giống như vậy sao?
Yêu một cô gái không hiểu tình yêu là gì, Nhiếp Thanh thở dài một hơi, nhưng có cách nào đâu? Hắn đã hãm sâu trong đó rồi.
Vũ Trạch vẫn luôn ở bên cạnh Bạch Liên, thẳng đến khi Bạch Liên có dấu hiệu tỉnh lại, Vũ Trạch mới chân chính thở dài nhẹ nhõm một hơi.
"Trạch ca ca, thực xin lỗi, để cho anh lo lắng."
Vũ Trạch vội vàng lắc đầu nói: "Liên Nhi, em nói cái gì vậy? Với anh em vĩnh viễn không cần nói xin lỗi?"
Lúc này Bạch Liên chỉ là cười cười, không nói gì.
Mạc Vân Quả đứng ở trước giường bệnh, có chút không rõ tình cảm của hai người bọn họ là như thế nào.
"Này, các ngươi biết tình yêu là cái gì sao?"
Mạc Vân Quả lần đầu đưa ra một câu hỏi với phòng phát sóng, tức khắc, phòng phát sóng trực tiếp liền nổ mạnh.
"Vấn đề Tiểu Quả Quả hỏi thật hay, như vậy phải chậm rãi nghe lão phu nói rồi."
"Ta X! Lầu trên đừng tranh với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-song-truc-tiep-kim-chu-cau-danh-thuong/1009308/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.