Kết quả phòng phát sóng trực tiếp có quá nhiều người, khi Thẩm Bân mở ra, một loạt quà tặng bay bay mà tới, người nào đó hưng phấn muốn chết, vươn tay lôi kéo Diêm Hình: "Đây đều là của em, anh đừng quên đã nói sẽ làm cho em một cái thẻ đựng tiền lễ vật đấy."
Diêm Hình nhàn nhạt ừ một tiếng, hắn đã nói sẽ mở cho Thẩm Bân thẻ ngân hàng mà, sao có thể quên chứ?
"Vậy tôi muốn hỏi một chút, mọi người không phải vẫn luôn ở ngoài nhìn sao? Có phát hiện manh mối đặc biệt gì không?" Thẩm Bân khách khí hỏi.
Đông đảo các bạn nhỏ đáng yêu trước tiên liền nghĩ tới một màn ở trong phòng học kia....thậm chí còn không kiêng nể thả ra ảnh chụp màn hình, người nào đó sửng sốt: "Lúc ấy không che chắn?"
Lập tức có người trả lời: Có che, cho nên ảnh chụp chỉ có nửa người trên, thậm chí màn ảnh kỳ thực vẫn luôn ở chỗ khác trong lớp, không chụp quá rõ hai người. Ở Tinh Không giới, Diêm Hình là người rõ nhất camera linh hoạt cỡ nào, cho nên hắn mới yên tâm lớn mật mở ra phòng phát sóng trực tiếp, không sao, chỉ cần Thẩm Bân vui vẻ hắn sẽ không hề phản đối.
Như vậy Thẩm Bân yên tâm hơn, cậu cũng không sợ camera, lá gan cũng không nhỏ như vậy, chỉ hơi hơi xấu hổ xua tay: "Giữa người yêu với nhau có chút tình thú cũng là bình thường mà, mọi người để ý cái này làm gì? Chẳng lẽ mọi người chưa từng thân mật với bạn trai của mình sao?"
Linh hoạt kỳ ảo: Độc thân 20 năm, đang đợi quốc gia phát bạn trai, ta cảm thấy hít thở không thông.
Vô hận hải châu sơn: Ha, ta chờ quốc gia trực tiếp phát đứa con đây, muốn bạn trai làm gì.
Lạc Nhã Khánh: Bạn trai ta chỉ biết nói uống nhiều nước ấm, em sao lại tức giận, em một hai muốn nghĩ như vậy anh cũng không có cách nào.... Rầm rì: Còn tôi thì, anh và cô ấy chỉ là bạn bè, em suy nghĩ nhiều rồi, còn không phải em chê anh nghèo em cảm thấy là vậy thì cứ vậy đi, anh đều nhận lỗi rồi em còn muốn thế nào...
Diệp Mộ Trạch: Các ngươi thì có là gì, bạn trai ta khi chia tay với ta nói anh yêu em, nhưng cũng yêu cô ấy, nhưng cô ấy dịu dàng hơn em, cô ấy càng cần anh hơn, anh muốn bảo hộ cô ấy, ọe!
—— một đống người lúc này đang la hét, quá cặn bã phải không?
Diệp Mộ Trạch: Lúc ấy ta nghe thấy vậy cảm thấy hắn nói không sai, cô gái kia đúng là dịu dàng hơn ta, dính người hơn ta, biết làm nũng hơn ta, cho nên ta dùng nắm tay thân thiết hỏi thăm hắn tới phòng chăm sóc đặc biệt, không nói, hắn kiện ta, cũng may phía trên ta có người, chờ ta đi tới cục cảnh sát làm thủ tục một chút rồi trở về chia sẻ tiếp với các ngươi. Người trong phòng phát sóng trực tiếp nhìn đến đây sửng sốt, sôi nổi cười ha ha ha ha ha, ảnh đại diện của Diệp Mộ Trạch thật đúng là trở thành màu xám, thể hiện tạm thời rời khỏi phòng phát sóng trực tiếp.
Nhưng cũng có người nghi ngờ, nữ thật sự có thể đánh nam tới phòng chăm sóc đặc biệt sao, khoác lác phải không?
Nhưng thật ra Thẩm Bân nhận xét tên Diệp Mộ Trạch nói: "....Đây là nam nhỉ?"
Phòng phát sóng trực tiếp spam vẫn rất là nhanh, dù sao người đều đi rồi tìm không thấy đáp án liền quay trở lại vấn đề chính.
"Cho nên mọi người làm người đứng xem có cái gì có thể chia sẻ cho tôi không?" Thẩm Bân hỏi.
Vì thế phòng phát sóng trực tiếp có người chia sẻ một màn lúc trước Diêm Hình và Thẩm Bân đi tới phòng hồ sơ của trường học tìm tài liệu của Phong Tư Tư và Tống Di.
Lúc ấy khi hai người rời khỏi phòng hồ sơ, có hai cô gái cứng đờ nhìn theo bọn họ rời đi, phòng phát sóng trực tiếp thậm chí còn có bạn nhỏ bị dọa đến tắt máy, xong rồi mới cảm thấy an toàn.
Thẩm Bân nghe thấy mọi người miêu tả nghĩ tới khuôn mặt dị dạng đêm đó, lập tức liền....ừmmmmmm.
Thì ra cư nhiên còn có sự việc đáng sợ như vậy xảy ra sao? Nhưng sau khi thảo luận các manh mối hồi lâu cũng không thấy gì, người ăn dưa ngược lại rất nhiều.
Tận đến khi có người nói hắn thấy Hàn Cảnh.
Thẩm Bân không bỏ sót câu nói bang quơ này, trong đầu suy nghĩ một lúc mới nhớ ra Hàn Cảnh là ai, đây không phải là người chơi ở thôn xóm núi nhỏ trong thế giới trò chơi, cuối cùng bị chết tương đối thảm sao?
Cậu không biết mình có nhớ nhầm hay không, kết quả hiện trường cư nhiên có bạn nhỏ đáng yêu trong phòng phát sóng trực tiếp của Hàn Cảnh lúc trước, cô tức giận nói, chính là tên cặn bã kia, lúc trước ngay từ đầu mình bởi vì nhìn mặt nên rất thích Hàn Cảnh, nhìn lâu rồi liền cảm thấy không thích hợp, người này chơi cả NPC.
Thẩm Bân nghi hoặc hỏi Diêm Hình ở bên cạnh, người chơi không phải chỉ có một cơ hội tiến vào trò chơi hay sao? Vì sao người kia lại xuất hiện?
Diêm Hình trầm tư một lát: "Có thể chiếm dụng cơ hội tiến vào trò chơi của người khác để vào, nhưng trò chơi này khi được khai phá đã quy định rõ ràng không được phép làm như vậy."
Chính là dùng tin tức thân phận của người khác đăng nhập trò chơi, nhưng bởi vì trò chơi cần có tính công bằng, nhưng theo như lời Diêm Hình là không cho phép làm như vậy, nếu không những người có tiền chẳng phải là có thể nghênh ngang mua cơ hội tiến vào trò chơi của người khác sao? Cứ như vậy còn chơi cái chym gì nữa, hoàn toàn bị người có quyền thế lũng đoạn có được không.
Diêm Hình nghĩ tới lúc trước mình phát giác có một con sâu rình coi, có lẽ là Hàn Cảnh, đối phương không phải dùng thủ đoạn không sáng rọi gì để có cơ hội tiến vào trò chơi lần nữa thì chính là làm giao dịch với người khác, dù sao đều là thách thức luật pháp.
Diêm Hình sắc mặt lạnh lùng nhìn phòng phát sóng trực tiếp, ngữ khí ra lệnh nói: "Hứa Điện, Trần An, Đường Thao, người quân đoàn số bảy ở phòng phát sóng trực tiếp đi kiểm tra."
Các bạn nhỏ đáng yêu nghe không hiểu, đang định chậm rãi đánh ra một dấu "?", kết quả liền tích tắc hiện lên một loạt: Rõ.
Đúng là hình thức một loạt spam chữ "Rõ" trên màn hình, các bạn nhỏ đáng yêu trong phòng phát sóng trực tiếp luôn vui nhộn lúc này sợ ngây người, có người nào đó chú ý tới quân sự lập tức kêu lên: Định mệnh người của quân đoàn số bảy! A a a người của quân đoàn chiến thần trong truyền thuyết cư nhiên xuất hiện ở phòng phát sóng trực tiếp của điện hạ!
Phòng phát sóng trực tiếp nháy mắt bạo nổ.....
Là người có được danh hiệu chiến thần – Diêm Hình, quân đoàn mà hắn mang được xưng là quần đoàn chiến thần, quân đoàn số bảy vẫn luôn là một huyền thoại, bởi vì người bên trong yêu cầu rất cao, ít nhất cũng phải có tinh thần lực cấp S mới có thể tiến vào.
Điều này đối với các bạn nhỏ đáng yêu trong phòng phát sóng trực tiếp mà nói, quả thực là bỗng nhiên vô tình gặp được một loạt thần tượng!
Thẩm Bân còn chưa phản ứng lại có chuyện gì, spam bỗng nhiên điên cuồng hiện lên, cậu nhìn có chút hoa cả mắt, đành phải mang theo ánh mắt nghi hoặc nhìn Diêm Hình.
Diêm Hình giải thích một câu: "Cấp dưới của tôi bình thường khá chú ý tôi, có người biết tôi mở phòng phát sóng trực tiếp, nhất định sẽ đến xem."
Quan trọng chính là nếu nói quần đoàn số bảy là thần tượng của toàn dân, vậy Diêm Hình chính là thần tượng của mọi người trong quần đoàn số bảy, chiến trường lấy trí giả và cường giả vi tôn, hai loại này Diêm Hình chiếm hết, từ sau khi gia nhập quân đoàn số bảy biết Diêm Hình thực sự lợi hại, rất nhanh liền trở thành fan não tàn của hắn....
Thẩm Bân gật đầu tỏ vẻ bản thân đã hiểu, cậu nghe Diêm Hình nói hat ba câu khái quát về quân đoàn số bảy nên cũng không có bao lớn cảm giác, chỉ cảm ơn các bạn nhỏ đáng yêu cung cấp manh mối sau đó liền đi thay quần áo, cuối cùng mặc vào váy trắng tính toán đi học.
Tóm lại, đã mất mặt từ phòng phát sóng trực tiếp tới thế giới hiện thực rồi, cậu còn sợ NPC cái lông gì.
Khi mèo đen thu được ký chủ nhà mình hoàn thành nhiệm vụ vô cùng khϊếp sợ, cái đầu nho nhỏ hiện lên toàn dấu chấm hỏi, ngày hôm qua nó không chỉ thăm dò vị trí ký túc xá nữ, thậm chí còn nhắm vào nơi ở của mấy giáo viên nữ, chỉ chờ Thẩm Bân đi trộm quần áo thôi....
Thật sự không trộm được thì mặc đồ nội y ra ngoài, mặc trên người thử xem có hoàn thành nhiệm vụ được hay không, kết quả bầu trời liền rơi xuống bánh có nhân, nhiệm vụ hoàn thành!
.....
Hôm nay lớp học rất kỳ quái, các bạn học vô cùng an tĩnh, còn vẻ mặt của hai người Túc Sùng và Úc An cũng khá......nói không rõ cảm giác.
Diêm Hình và Túc Sùng nhìn nhau xem như chào hỏi qua, nhưng ánh mắt Túc Sùng khi dời về phía Thẩm Bân, lập tức khϊếp sợ nói: "Em là? Nữ?"
Dương Ký nhìn Thẩm Bân, vẻ mặt ghen ghét, không nờ đối phương lại mặc đồ nữ, vốn dĩ gã đã không bằng Thẩm Bân, lúc này càng có vẻ so không bằng.
Thẩm Bân thoáng chốc có một chút muốn tìm khe đất, nhưng ngay sau đó hạ quyết tâm, âm thầm hít sâu một hơi: "Đúng vậy, ngày hôm qua chỉ là muốn đổi phong cách một chút, liền mặc thành con trai."
Các học sinh xung quanh: "...." Thế giới thật sự rất kỳ ảo, thật sự càng ngày càng không hiểu, đang êm đẹp vì sao một em gái ngày hôm qua lại biến mình thành con trai?
Nhưng cũng có rất nhiều người vẫn như cũ nghi ngờ giới tính của Thẩm Bân, dù sao ngày hôm qua cũng quá....giống con trai.
Thẩm Bân không muốn nói tiếp, nhìn thoáng qua Úc An bên cạnh Túc Sùng rồi lập tức nói sang chuyện khác: "Bạn học này bị sao vậy? Có phải đã xảy ra chuyện gì, cảm giác sắp co rúc thành một nắm."
Cậu tưởng đã xảy ra chuyện đáng sợ gì đó.
Úc An thấy Thẩm Bân hỏi mình, hơi ngẩng khuôn mặt lên, ấp úng: "Tôi, tôi không có....." có chút sốt ruột, tạ hồ không biết phải nói gì mới được.
Y vẫn luôn nhút nhát và thu mình khi đối mặt với người ngoài, cũng không biết tại sao khi ở với Túc Sùng lại to gan như vậy? Hơn nữa sáng nay còn xảy ra chút chuyện không thể miêu tả với thầy giáo, liền càng thẹn thùng.
Sáng nay không trách y, y còn đang ngủ mà, lại bị khác thường trên người đánh thức, có lẽ ngày hôm qua Túc Sùng đã nếm được mùi ngon ngọt, lúc ấy liền ma xui quỷ khiến xuống tay với Úc An.
Có lẽ người đàn ông vào thời điểm nào đó đúng là động vật nửa thân dưới, hơn nữa cũng không chán ghét Úc An, sự tình liền không hiểu sao thành như vậy.
Chính là khi xuống giường sẽ cảm thấy xấu hổ, đặc biệt hai người ngày hôm qua vẫn còn là quan hệ thầy trò đứng đắn.
Túc Sùng thấy ánh mắt Úc An tràn đầy ngượng ngùng, lập tức cảm thấy bản thân có chút cặn bã, đây còn là đứa trẻ đấy, tuy đã thành niên, nhưng đối với mình mà nói còn không phải vẫn là đứa trẻ sao? Hắn đang làm gì thế!
Nhưng sự tình làm cũng làm rồi, hơn nữa hai người cũng không làm tới bước cuối cùng, nói không chịu trách nhiệm cũng được, dù sao hai người đàn ông giúp đỡ nhau thôi mà, nhưng Túc Sùng cứ cảm thấy có chỗ nào đó sai sai, vấn đề trong lòng, hắn cảm thấy mình phải chịu trách nhiệm...
Chỉ là thẳng nam Túc Sùng chưa nói qua yêu đương không biết biểu đạt cho lắm, cho dù trong lòng có suy nghĩ chịu trách nhiệm cũng không biết phải nói như thế nào, liền cùng Úc An hình thành bầu không khí kỳ quái.
Lúc này Túc Sùng thấy Úc An bộ dáng sốt ruột không biết nên trả lời Thẩm Bân như thế nào, hắn liền mở miệng: "Không có gì, chúng tôi ngày hôm qua đến bây giờ hết thảy đều manh khỏe."
"Meo!"
Túc Sùng vừa dứt lời, một tiếng mèo kêu bỗng nhiên xuất hiện, mọi người nghe tiếng nhìn lại, chỉ thấy trong lòng ngực lớp trưởng không biết khi nào nhiều thêm một con mèo trắng run bần bật, ánh mắt con mèo kia nhìn phía ngoài cửa sổ, đang đối diện với một con mèo đen.
Thẩm Bân sửng sốt hai giây, Diêm Hình tựa hồ nhận ra mèo đen, liền mở miệng nói: "Là của em?"
"Ách......" Thẩm Bân do dự có nên thừa nhận hay không, nhưng nghĩ tới Diêm Hình đã sớm thấy quá bản thân không chỉ một lần ôm mèo đen, nếu phủ nhận có vẻ không đáng tin mấy, dứt khoát gật đầu ừ một tiếng, sau đó đi tới cửa sổ, mở cửa ra bế mèo đen lên.
Nợ nhiều không lo, mình có nhiều bí mật như vậy, không giấu được Diêm Hình cũng không sao, chậm rãi giải thích là được.
Nhưng mèo trắng trong lòng lớp trưởng lại rất kỳ quái, thoạt nhìn có chút bất phàm.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]