"Diêm Hình!" Thẩm Bân kinh hô lên một tiếng, trái tim đều nhảy ra ngoài, trong khoảnh khắc này, cậu cơ hồ hít thở không thông.
"Tam thiếu...." Nguyễn Ninh Nhã cũng hô lên, còn chưa biết bắt đầu phải làm gì, thân thể liền thay nàng quyết định, vươn tay đoạt lấy phù chú, đẩy Diêm Hình ra xa.
Diêm Hình sau khi rời khỏi phù chú, che lại cánh tay bị bỏng rát, trong lúc nhất thời cũng không chết được.
Nhưng Nguyễn Ninh Nhã còn đang gắt gao nắm lấy phù chú, không bao lâu, thân thể nàng liền run lên, té ngã trên mặt đất, năng lực đốt cháy của phù chú quá mức cường đại.
Đau quá, đau qua, nàng lại không chịu buông tay, giương mắt nhìn về phía Diêm Hình nỉ non một câu: ".....Ngươi không phải tam thiếu." Vừa mới dứt lời, Nguyễn Ninh Nhã liền bị phù chú hoàn toàn cắn nuốt, biến mất trong trời đất. Thi thể bị không chế toàn bộ ngã xuống theo, bốn phía lập tức trở nên hoang vắng.
Các bạn nhỏ đáng yêu vây xem trong phòng phát sóng trực tiếp đều quên đánh chữ spam, quá mức mạo hiểu, mọi người còn tưởng Diêm Hình lần này chân đi lạnh toát rồi.
"Diêm Hình!" Thẩm Bân vội vàng nhìn hắn từ trên xuống dưới: "Anh không sao chứ? Có chỗ nào không thoải mái không?"
Diêm Hình lắc đầu, nhìn nơi Nguyễn Ninh Nhã biến mất một cái.
Thẩm Bân buồn bã nói: "......Có phải anh động lòng trắc ẩn hay không? Em....cũng có thể hiểu."
"Không có." Diêm Hình không chút suy nghĩ nói: "Tôi sẽ không vì thương hại mà thích một người, huống hồ nếu thật sự tính toán, nàng gϊếŧ cả nhà tôi." Chung quanh đều là thi thể người Diêm gia.
Nhưng Diêm Hình lại không yêu không hận nàng, giống như tất cả đều là người qua đường, ngoại trừ Thẩm Bân, không có ai có thể tác động được trái tim hắn. Điểm này Diêm Hình trước sau không nghĩ ra, cho tới bây giờ cũng rất mê mang, hay đúng như lời người nào đó nói, tất cả mọi thứ trước mắt đều là trò chơi?
Mà Thẩm Bân nói cho cùng nhìn thấy bộ dáng đau khổ của Nguyễn Ninh Nhã, hoàn toàn không xúc động là không thể nào, vô luận nàng có phải quái vật hay không, sự chân thành và tuyệt vọng đều hiện lên trong nhất cử nhất động của nàng không thể che giấu.
Nhưng câu nói Diêm Hình động lòng trắc ẩn vừa rồi là cố ý nói, thương hại không đại biểu đem ông xã chắp tay nhường lại, nếu Diêm Hình có một tí xíu do dự, hắn xong đời.
Diêm Hình vẻ mặt lạnh nhạt hoàn toàn không biết bản thân đã dạo qua quỷ môn quan một chuyến.
Ngay sau đó, không đợi hai người nói gì, thân ảnh Diêm Hình liền dần dần biến mất vô tung, loại thế giới trò chơi cưỡng chế người chơi mất trí nhớ hơn nữa tuyệt đối không thể khôi phục này, sau khi thông quan người chơi sẽ tự động rời đi. Thẩm Bân: "......"
"Tới cũng vội vàng đi cũng vội vàng hận không thể tương phùng, yêu cũng vội vàng hận cũng vội vàng hết thảy đều theo gió ——" trong lòng Thẩm Bân bỗng nhiên hiện lên hai câu hát này.
......Diêm Hình bỗng nhiên từ trong khoang dinh dưỡng đứng dậy, ước chừng sửng sốt vài giây, đây là làm sao vậy?
Tiếng chuông cửa vang lên, lúc này vừa lúc có người tới thăm, không kịp để bản thân nghĩ về thế giới trò chơi vừa rồi, liền ấn tự động mở cửa.
Diêm Thương lập tức vọt vào, vẻ mặt đầy nôn nóng: "Anh, giúp em một cái, coi như em thiếu anh một cái nhân tình...."
Diêm Hình mím môi, hắn và Diêm Thương dù sao cũng là anh em, cho dù ngày thường rất không ưa nhau cũng vô cùng hiểu biết đối phương, hắn cư nhiên chịu nói thiếu mình một cái nhân tình, nói vậy thì việc thật sự lớn rồi.
Trên đời chỉ có một việc có thể khiến người thay đổi tính tình, đó là yêu một người.
Vương thượng chậm chạp không đáp ứng việc của Diêm Thương và Yến Trì, hơn nữa không yên tâm về đứa con trai nhỏ của mình khiến hắn chia tay, chỉ có thể không ngừng tạo áp lực về phía Yến gia.
Yến Trì chỉ là người thường, cho dù y có kiên định yêu Diêm Thương, cũng sẽ không thể không để tâm chút nào tới ý nguyện của người nhà được, cho nên trước đó không lâu, y tìm Diêm Thương nói chia tay.
Diêm Thương lúc ấy thiếu chút nữa muốn nổi điên, chỉ kém quỳ xuống cầu xin Yến Trì đừng chia tay, lại cho hắn một ngày, nhiều nhất là một ngày! Hắn nhất định sẽ giải quyết việc này.
Yến Trì lúc ấy khóc rất lâu, cuối cùng vẫn gật đầu, y chắc chắn cũng không muốn chia tay, chỉ có thể gửi hi vọng Diêm Thương có biện pháp nào giải quyết việc này.
Diêm Hình nghe xong mặt vô biểu tình, chỉ lạnh lùng nói một chữ: "Được" tỏ vẻ đồng ý giúp Diêm Thương.
Sau đó, Diêm Hình liền đi tìm vương thượng, hai người ở trong phòng nói chuyện rất lâu, trong lúc Diêm Thương vẫn luôn ở bên ngoài lấy quang não liên hệ với Yến Trì, tùy thời chú ý tới bà xã của mình, chỉ sợ y lại xảy ra chuyện gì không chịu nổi áp lực hoàn toàn từ bỏ.
Hai tiếng sau, Diêm Hình ra khỏi phòng của vương thượng, Diêm Thương lập tức đi qua hỏi: "Thế nào?" Biểu tình kia cực kỳ giống bộ dạng đưa Yến Trì vào phòng sinh nở sau đó bác sĩ đi ra hỏi cha con có bình an hay không....
Diêm Hình vẫn mặt vô biểu tình, lạnh lùng ừ một tiếng, ý tứ là đã thu phục.
Diêm Thương mừng như điên, trong miệng nói ra cũng không lựa lời: "Tôi mẹ nó tuyệt đối thiếu anh một cái nhân tình!" Nếu không phải nhìn vẻ mặt hắn vô cùng nghiêm túc, Diêm Hình đều nghĩ bản thân nợ tiền hắn.
Diêm Thương lập tức lấy ra quang não liên hệ Yến Trì: "Bảo bảo, anh đã thu phục, ngày mai, không! Hiện tại anh liền đi tìm em, chúng ta đi đăng ký trước, chuẩn bị hôn lễ, lập tức kết hôn."
Hắn lo lắng chậm một phút nào, thì sẽ dễ dàng xảy ra sự cố chút ấy.
Diêm Hình bên cạnh còn chưa đi: "...."
......
Thẩm Bân lại lần nữa mở hai mắt, phát hiện bản thân xuất hiện trong một phòng học có đầy học sinh đang ngồi, thời gian nghỉ trưa, người khác đều đang làm bài tập, chỉ có mình cậu đang ngủ.
"Meo~" bên cửa sổ bỗng vang lên một tiếng mèo kêu, xung quanh rất nhiều học sinh nhìn qua, thật đáng yêu, chỉ là ngày thường mèo hoang cũng không dám cách quá cần phòng học, hôm nay sao lại xuất hiện?
Thẩm Bân lập tức đứng dậy đi ra chỗ cửa sổ, người ngồi cạnh cửa sổ muốn chọc mèo đen một chút, bị nó nhảy đi né tránh.
Thẩm Bân không dừng lại tại chỗ làm gì mèo đen, ngược lại tránh đi nó, đi tới phía sau phòng học, mèo đen tự động đuổi theo.
Chờ bốn phía không có ai cậu mới mở miệng: "Thế giới này cần mấy bộ nữ trang? Người chơi khác là mất trí nhớ hay là có trí nhớ?"
Mèo đen: "Ba bộ nữ trang, không kể bộ ngươi đang mặt trên người hiện tại, người chơi khác thì ta cũng không rõ lắm."
Trên người Thẩm Bân lúc này là đồng phục thống nhất, mọi người cũng biết đồng phục học sinh ở địa cầu cổ rồi đấy, nam nữ không khác nhau mấy, nhưng cho dù như thế, cậu thoạt nhìn cũng vô cùng thanh tú, nhưng không trang điểm cho nên ở thế giới này cuối cùng cậu cũng khôi phục lại bộ dáng con trai.
Cả hai còn chưa nói được hai câu, xung quanh liền vang lên tiếng chuông vào học, mèo đen nói: "Ngươi đi đi, ta ở chỗ này chờ ngươi tan học."
Thẩm Bân: "...." Xoay người chậm rãi đi về lớp học.
NPC của mỗi thế giới trò chơi đều là bộ dáng của người địa cầu cổ khi chết đi, cho nên Thẩm Bân làm tiểu thiếu gia lại tuổi xuân chết sớm, là bởi vì cậu từ nhỏ đã thân thể không tốt.
Là đứa nhỏ của gia đình giàu có, Thẩm Bân không cần kéo thân thể ốm yếu cỉa mình tới trường học, cùng lắm là chỉ nhìn thấy từ tivi hoặc nơi nào đó.
Nơi này giống như trường học của quý tộc, từ kiến trúc xung quanh liền có thể nhìn ra.
Cậu lại lần nữa bước vào phòng học đi tới vị trí của mình vừa rồi ngồi xuống, nhịn không được nhìn xung quanh đánh giá, đầy mặt đều là ngạc nhiên.
Không bao lâu, một giáo viên nữ đeo kính hơn ba mươi tuổi đi vào lớp học, cô nhìn quét một vòng: "Hôm nay bắt đầu học kỳ mới, trong lớp có vài học sinh mới chuyển tới, tôi sẽ không giới thiệu từng em một, tan học mọi người tự mình chậm rãi làm quen..."
Giáo viên nữ nói rất nhiều, Thẩm Bân vẫn luôn đang chú ý có tin tức đặc biệt gì không, thì ra hôm nay là khai giảng sao?
Bạn học xung quanh rất nghiêm túc ngồi và lắng nghe, dù sao buổi học đầu tiên luôn tràn đầy sự mới mẻ.
Sau đó....Thẩm Bân liền ngủ rồi.
Giáo viên nữ tận đến khi sắp tan học mới phát hiện tình huống của cậu, nhưng tiết học này kỳ thực cũng không quan trọng, liền tạm thời thả cậu một con ngựa, trong lòng lại yên lặng nhớ kỹ Thẩm Bân, đối tượng về sau trọng điểm bắt giữ.
Còn may hết thảy trước mắt đều không phải thế giới chân thực, nếu không Thẩm Bân đi học liền thảm.
Sau khi tan học Thẩm Bân có cơ hội liền chạy khắp nơi, làm quen địa hình xung quanh, nhưng cũng chưa tìm thấy Diêm Hình, thậm chí không nhận ra ai là người chơi, hay là người chơi chưa xuất hiện?
Giữa trưa trường học cung cấp bữa ăn trưa, học sinh cần tự mình làm thẻ ăn cơm ở nhà ăn, Thẩm Bân là NPC bỗng dưng mà tới, thế giới này cậu căn bản không có được tên họ, không có tiền không có chỗ ở, thậm chí trường học cũng không có hồ sơ của cậu.
Bộ đồng phục học sinh này vẫn là trang bị tiêu chuẩn mèo đen cung cấp, còn vì sao giáo viện không nhận ra cậu không thích hợp, cũng là bản lĩnh của mèo đen.
Một con mèo vốn dĩ không làm được gì, nhưng năng lượng tích lũy được từ các thế giới trước luôn có thể giúp ích một chút, nhưng cũng chỉ giới hạn ở điều này thôi.
Thẩm Bân che lại cái bụng đói meo nhìn về phía nhà ăn, sau đó u oán nhìn mèo đen dưới chân mình: "Ngươi cư nhiên đối xử như vậy với ta!"
Mèo đen vô cùng rối rắm: "Ta đã quên mất ký chủ cần phải ăn gì đó, nhưng nếu đổi tiền sẽ cần một bút năng lượng rất lớn, có thể không ăn thì không ăn nhỉ? Dù sao sớm một chút tích cóp đủ năng lượng đắp nặn thân thể càng quan trọng."
Thẩm Bân bĩu môi vô cùng không cao hứng.
Mèo đen: "Ta đại khái tính ra một chút, qua thế giới này xong, ngươi có thể lấy hình tượng giả thuyết xuất hiện ở thế giới hiện thực."
Hai mắt Thẩm Bân sáng ngời: "Thật sao? Nhưng hình tượng giả thuyết là như nào?"
Mèo đen giải thích nói: "Giống như hình chiếu thực tế nhất, người khác có thể nhìn thấy nhưng không thể chạm vào ngươi, hơn nữa không thể dùng mắt thường để phân biệt ngươi là thật hay giả, chờ thế giới này qua đi, ngươi có thể đi tới thế giới hiện thực để nhìn xem thế giới hiện giờ phát triển như nào trước, cảm nhận một chút."
Thẩm Bân nghĩ nghĩ: "Ý của ngươi là phải tốn năng lượng để chống đỡ hư ảnh của ta? Nếu nói như vậy còn không bằng không nhìn, chuyên tâm tích cóp năng lượng đắp nặn thân thể."
"Không phải" mèo đen phủ nhận nói: "Mô phỏng hư ảnh chỉ là bước đầu tiên bắt đầu đắp nặn thân thể, ngươi dùng hư ảnh được đắp nặn đi tới thế giới hiện thực sẽ không tiêu tốn năng lượng."
Thẩm Bân lúc này mới yên lòng: "Được! Ta muốn tới thế giới hiện thực chơi mấy ngày, để Diêm Hình dẫn ta đi chơi ~"
Mèo đen: "......Ta cảm thấy rằng ngươi vẫn không nên cao hứng quá sớm, đem bản thân hoàn toàn bại lộ cho đối phương đối với ngươi mà nói không có gì tốt, huống chi đối phương bộ dạng đẹp trai, có lẽ đã sớm là hoa đã có chủ, vợ con thành đàn thì sao?"
Thẩm Bân: "Phủi phui! Ngậm cái miệng quạ đen của ngươi lại, ta tin hắn sẽ không gạt ta."
Mèo đen: "Ta nói là nếu."
"Nếu Diêm Hình thật sự gạt ta thì......" Thẩm Bân vẻ mặt giận dữ nói: "Ta nhất định tự tay cắt hắn!"
Mèo đen: "......"
Thẩm Bân không cảm thấy bản thân nói có gì không đúng, mèo đen sao lại không lên tiếng? Cậu vừa định nói tiếp, liền nghe thấy sau lưng vang lên một giọng nói lạnh băng mà quen thuộc: "Tiểu bảo bối muốn cắt ai?"
Thẩm Bân bỗng nhiên hoảng sợ, lập tức từ phẫn nộ chuyển sang vui mừng: "Sao anh tới gần mà lại không có tiếng động!" Vừa nói vừa mở hai tay ôm lấy vòng eo rắn chắc hữu lực của Diêm Hình.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]