Diêm Hình quan sát phản ứng của Thẩm Bân, nhìn vẻ mặt ngốc lăng của cậu, còn tưởng thế giới game không nạp một vài tri thức hiện thực nên người trước mắt còn chưa nạp được vào đại não. Kết quả Thẩm Bân thở dài một hơi thật sâu nói: "Tôi hiểu rồi, các anh đã biến thành người ngoài hành tinh trong truyền thuyết, còn là loại tự mang theo dị năng đặc biệt." Diêm Hình: "......" Hắn không phản bác hỏi: "Về nhân loại tiến hóa cô thấy thế nào?" Thẩm Bân chớp chớp mắt: "Cái gì mà thấy thế nào? Tôi cũng không ngăn cản được nhân loại phát triển theo con đường trâu bò như vậy." ......Thôi, Diêm Hình không tiếp tục truy cứu nữa, hắn vẫn nên tập trung vào trò chơi đi, còn việc đối phương liên tiếp xuyên qua hai thế giới, về sau có cơ hội sẽ tìm hiểu kỹ hơn, có lẽ chính là Bug thì sao. Thẩm Bân vốn dĩ còn muốn đuổi kịp bước chân Diêm Hình, nhưng nhìn bản thân một thân váy trắng, do dự chớp mắt một cái lại dừng chân nhìn về phía Tằng Tĩnh đang định cáo từ: "Chị gái, chỗ các chị bên này có cửa hàng quần áo gì đó không? Em muốn đổi một bộ quần áo, như này quá gây chú ý." Chủ yếu là cậu muốn thu thập nữ trang, thế giới này chỉ cần thu thập một bộ là được, nghe thì rất đơn giản, nhưng cậu lại lo lắng có gì đó bất ngờ xảy ra, đương nhiên hoàn thành nhiệm vụ sớm một chút trở thành trạng thái vô định lại càng tốt. Tằng Tĩnh do dự lắc đầu tỏ vẻ không có, dù sao thôn xóm nhỏ quá nhèo, nhưng cô suy nghĩ một chút rồi nói: "Tôi có quần áo mới, chưa mặc qua, Băng Băng nếu không chê thì có thể tặng cho cô." Quần áo ở thôn xóm nhỏ đều là cha mẹ tự tay khâu vá, cô trùng hợp có một bộ trước đó không lâu vừa mới làm xong còn chưa kịp mặc. Hai mắt Thẩm Bân sáng ngời: "Vậy thì tốt quá, sao tôi có thể ghét bỏ chứ?" Quan trọng là cho dù tìm được cửa hàng quần áo cậu cũng không có tiền, vốn định nhận biết đường một chút, có cơ hội trộm một bộ, kết quả Tằng Tĩnh đã đưa quần áo tới cửa, quả thực ông trời cũng giúp mình. Vì thế Thẩm Bân liền cùng Tằng Tĩnh về nhà cô thay quần áo, cậu còn nhìn thoáng qua Diêm Hình đã đi xa hơi hơi thở dài, người nọ thật sự đẹp trai, các phương diện rất hợp khẩu vị của cậu, chỉ là quá lạnh nhạt, nói như nào thì mình cũng đã từng vì hắn 'trả giá sinh mệnh" giúp hắn hoàn thành nhiệm vụ ở thế giới trước, kết quả Diêm Hình giống như không có chút cảm kích nào thì phải. À không, cũng có chút cảm kích, ít nhất lần này đối phương chủ động giải thích với người chơi khác thân phận của mình không phải sao? Nếu đặt ở thế giới trước khi mới gặp, hắn tuyệt đối sẽ không thèm để ý tới mình. Ngay cả khi có giao tình 'cứu mạng', Diêm Hình cũng quá xa lạ, nếu là người bình thường thì hai người đã sớm kề vai sát cánh từ lâu rồi. Thôi, trước tiên đi hoàn thành nhiệm vụ của mình quan trọng hơn, Thẩm Bân xoay người rời đi cùng Tằng Tĩnh, mèo đen bên chân đương nhiên cũng đuổi theo cậu. .....Trên thực tế Diêm Hình cũng quay đầu lại, nhưng khi hắn quay đầu lại đã không thấy bóng dáng Thẩm Bân, chỉ một mình một người đứng tại chỗ hồi lâu. Nhĩ lực của hắn rất tốt, nghe được đối thoại giữa Thẩm Bân và Tằng Tĩnh, người nọ không phải mỗi lần có chuyện gì đều sẽ phiền toái mình sao? Sao lần này không gọi hắn? Trong lòng Diêm Hình có chút bất mãn, khuôn mặt vốn dĩ coi coi như bình tĩnh lập tức dài ra, cả người đều hiện lên vẻ bất mãn tâm tình không tốt chớ chọc hắn. Các bạn nhỏ đáng yêu đang vây xem trong phòng phát sóng trực tiếp thấy một màn như vậy giống như hiểu ra điều gì, sôi nổi suy đoán: Satsuki Yotsuba: Có phải Diêm Hình là dạng muộn tạo nam? Mặt ngoài nói không cần, kỳ thực bên trong dày vò muốn chết?! Linh hoạt kỳ ảo: Ha ha ha ha ha mẹ kiếp, ai bảo ngươi cự tuyệt nhà Băng Băng của chúng ta nghẹn chết chưa. Thỏ Tuzki đẹp trai nhất: Người đi rồi mới quay đầu lại nhìn, còn đứng nghĩ cái gì vậy? Đuổi theo đi! Tử Mặc: Lầu trên đừng kích động, nếu hắn có thể đuổi theo, ta sẽ nuốt sống lầu dưới. Phá của: Che lại miệng lầu trên không cho nuốt, ném xuống lầu dưới. Đường Cố An: Tiếp được rồi, thuận tiện khâu miệng lại, tiếp tục ném xuống lầu dưới. ...... Các bạn nhỏ đáng yêu trong phòng phát sóng trực tiếp tự mình chơi đùa, đề tài rất nhanh bị bóp méo, không biết qua bao nhiêu lầu thì cao trào này mới kết thúc, dù sao đối với Diêm Hình mà nói, đuổi theo là không thể nào, đời này nếu không thể đuổi theo, chỉ có thể yên lặng không thoải mái trong lòng thôi. Diêm Hình lúc này còn chưa biết bản thân không bao lâu nữa sẽ bị vả mặt không trượt phát nào, cái gì mà đời này đều không thể đuổi theo? Rõ ràng không ai thích hắn đuổi theo.... Thẩm Bân và Tằng Tĩnh rất nhanh liền về đến nhà, mà khi đối phương lấy ra quần áo, đương sự lại có chút nhìn không ra, này cũng quá trung tính, sao lại cảm giác như quần áo nam giới? Tuy không đến mức quá cứng rắn. Tằng Tĩnh ngượng ngùng giải thích, kỳ thực quần áo là của em trai cô Tằng Thành, nhưng khi mẹ cô làm có chút nhỏ, chỉ có thể đưa cho cô mặc, còn hi vọng Thẩm Bân đừng để ý. Trên thực tế Thẩm Bân trong lòng rất cao hứng, dù sao bản chất cậu là nam giới, nhưng cái này coi là đồ nữ sao? Cậu cầm lấy quần áo vào phòng thay ra. Mèo đen tự nhiên cũng đi theo, tiếc nuối mở miệng nói: "Đây không phải nữ trang, mặc vào cũng không tính nhiệm vụ, quan trọng là người và Tằng Thành dáng người gần như nhau, hắn ta không mặc vừa ngươi chắc chắn cũng không mặc vừa." Thẩm Bân không để ý tới nó, chưa từ bỏ ý định dùng sức mặc vào, kết quả đúng là không được, cố nhét vào thì chỉ liền bục. Người nào đó đành phải thở dài mặc lại váy dài của mình. "Nếu trong thôn không có cửa hàng quần áo nữ, tôi phải tới chỗ nào kiếm quần áo đây? Cũng không thể lục trộm từng nhà phải không?" Thẩm Bân phiền muộn hỏi. Vốn dĩ cho rằng thế giới này chỉ cần thu thập một bộ nữ trang sẽ rất đơn giản, kết quả rõ ràng là cậu nghĩ nhiều rồi... Mèo đen: "Không biết nữa, ta chỉ phụ trách tuyên bố nhiệm vụ, những tình huống khác ta cũng không biết gì." Thôi, trải qua thời gian ở chung không quá dài, cậu nên sớm hiêu rằng hệ thống cũng chả làm được cái mẹ gì. Thẩm Bân ôm quần áo ra ngoài trả lại cho Tằng Tĩnh, hơn nữa giải thích một chút bản thân mặc không vừa, việc này cô cũng không có biện pháp nào, cái này không vừa chứng tỏ những bộ khác của mình cũng mặc không vừa. Vậy không để chậm trễ thời gian, Thẩm Bân liền hướng Tằng Tĩnh cáo từ, quần áo chỉ có thể tạm thời không thay, cậu định ra ngoài một bên tìm quần áo một bên xem Diêm Hình ở đâu. Một ngày không thấy như cách tam thu, một lát không thấy tựa như qua vài ngày...... Nhưng mỗ nam đi vài vòng trong thôn xóm, chỉ ngẫu nhiên gặp được người chơi khác, còn Diêm Hình thì không thấy bóng dáng đâu. Mắt thấy thời gian không còn sớm, buổi sáng ăn được hai miếng bánh, Thẩm Bân đói bụng sôi ùng ục, cậu bất mãn đi ở hẻm nhỏ đá cục đá bên chân, tiểu thiếu gia được nuông chiều từ bé làm gì chịu cảnh đói bụng như này bao giờ? Hiện tại Thẩm Bân cảm thấy bản thân có thể nuốt hẳn một con trâu. Vừa lúc nhìn thấy ở đầu hẻm khác, hai gã đàn ông hôm qua bắt nạt Tằng Tĩnh đang nói chuyện: "Người trong thôn nói tối qua có một tiên nữ mặc váy trắng tới, chính là nữ quỷ mà chúng ta nhìn thấy phải không?" "Thật là đen đủi! Mẹ nó nếu tao gặp lại nữ nhân kia, tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho cô ta." "Mọi người đều nói là tiên nữ, vậy chắc chắn sẽ xinh đẹp hơn Tằng Tĩnh, không bằng chúng ta đi trước hỏi thăm cô ta ở đâu? Đến lúc đó tìm một cơ hội..." Lộ ra nụ cười dâm đãng. Đem mấy câu nói đó nghe rành mạch Thẩm Bân: "......" Hai gã đàn ông giống như nhận ra ánh mắt không đúng, đồng thời ngẩng đầu nhìn xem. ......Thật sự là oan gia ngõ hẹp, Thẩm Bân xoay người liền chạy, hai gã đàn ông không chút suy nghĩ liền đuổi theo.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]