[Yêu yêu yêu quá: Thật là đáng tiếc cho Dận Đường, tôi từng phân tích qua vị hoàng tử này, nghe nói là vì khi còn nhỏ được một thầy tu ngoại quốc cứu, nên cảm thấy rất hứng thú đối với tây học. Còn phát minh ra nhiều kiểu chiến xa, chuyển hóa mãn văn và tiếng Latin. Tuyệt đối là một nhân tài, đáng tiếc bị thân phận hoàng tử này kéo chân.]
[Đảng Tứ gia: Đây cũng là chuyện không còn cách nào khác, ở xã hội phong kiến, những thứ này đều không phải kỹ năng. Dận Đường làm hoàng tử, hạn chế càng nhiều. Hắn làm buôn bán còn bị coi như là đoạt lợi ích của người dân. Kỳ thật, những quan viên kia, ai mà không buôn bán trong nhà.]
[Hồng tỷ: Dận Đường duy trì Lão Bát đến móc tim móc phổi, nhưng lại không có kết quả tốt đẹp gì, cuối cùng phải bỏ cả mạng còn ảnh hưởng đến đời con cháu.]
[Đảng Tứ gia: Sau khi Ung Chính lên ngôi ít ra còn cho Lão Bát một cái tước vị Liêm Thân vương để trấn an, hài tử xui xẻo Dận Đường này lại lập tức bị sung quân đóng tại Tây Ninh. Người ta nói, thắng làm vua, thua làm giặc, nếu đã thua rồi thì an phận cũng được. Nhưng, người ta thì không, vẫn âm thầm lui tới với Lão Bát, Lão Thập. Đạp lên dây thần kinh mẫn cảm kia của Ung Chính, hắn không ngã thì còn ai xui xẻo nữa.]
"Oan nghiệt!" Nghi phi dậm chân khóc lớn. "Đứa con bất hiếu này! Sớm biết như vậy thì bổn cung lúc trước không nên sinh ra hắn."
"Rốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-song-truc-tiep-cua-toi-thong-den-trieu-thanh/2934921/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.