Tòa biệt thự này đã bao giờ lạnh lẽo như bây giờ chưa nhỉ? Trong ấn tượngcủa Hướng Phù Sinh dường như là chưa. Kể cả thời nhà họ Hướng lụi bại cũng vẫnrất náo nhiệt đó chứ. Căn biệt thự dù cho thiếu chủ, cũng chẳng bao giờ thiếungười làm.
Nhưng tối nay, tất cả người làm đều đi cả, từ nhà bếp đến phòng khách,dưới tầng tới trên lầu, cả căn biệt thự chẳng còn chút hơi người. Không cònnhững bóng người đi qua đi lại, hoặc lặng lẽ đứng một bên chờ sai bảo nữa, chỉcòn những hành lang thật dài và bức tranh chân dung cô độc treo ở đó.
"Dù thế nào cũng nên giữ lại bảo vệ và mấy người đầu bếp chứ, nóiđuổi là đuổi hết cả."
{Chúc bạn đọc sách vui vẻ tại webtruyen.com - gác nhỏ cho người yêu sách.}
Hướng Phù Sinh vẫn mặc chiếc váy ngủ lụa mỏng, lười nhác đứng tựa vào cửanhà bếp. Đôi mắt cô hơi nheo lại như mắt mèo, quan sát người đàn ông đang quaylưng lúi húi làm bếp bên trong.
Trời bên ngoài đã chuyển sang màu lam thẫm, trong bếp bật điện sángtrưng, nồi nước sôi sùng sục khiến chiếc vung rung lên, phát ra từng đợt âm báochói tai. Hắn cầm dao rất thạo, từng nhát từng nhát ung dung hạ xuống. Tiếngthái rau lúc này có lẽ là âm thanh duy nhất vang vọng trong nhà.
Sắp kết thúc rồi ư, hay đây chỉ là khoảng bình lặng trước cơn bão? HướngPhù Sinh không rõ, cũng không thể đọc ra điều gì từ tấm lưng của Lâm Sóc.
Nếu hắn muốn chạy trốn, sao giờ lại thản nhiên nấu ăn như vậy?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-ro/2778978/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.