Để lại một vết hôn màu đỏ tím trên cổ cô, đó là thói quen không hề thay đổicủa hắn.
Những thứ là của mình, hắn sẽ đánh dấu, để cho cả thế giới phải biết.
Dứt toạc hai hàng cúc phía trước chiếc áo ngủ, Lâm Sóc hít hà đôi xươngquai xanh thẳng tắp, điên cuồng hôn lên đó. Hắn giày vò ngực cô qua lớp áomỏng... rồi tách hai chân cô...
Từ trước tới nay, trên giường, với cô, hắn luôn là chúa tể.
Hướng Phù Sinh xoay đầu, nắm chặt chiếc gối. Những tiếng rên khan đầy bứcbối. "Lâm Sóc, đây là câu trả lời của anh à?" Cô trào phúng.
Lâm Sóc ngước lên. Bốn mắt nhìn nhau. Con ngươi hắn tối sẫm, bên trongnhư có một cơn sóng dữ ngầm biến động. Hắn kéo tay cô đặt lên ngực mình, ý muốncô cảm nhận những chuyển động mạnh mẽ sâu bên trong nó.
"Phù Sinh, em không muốn tôi sao?" Giọng hắn hơi dồn dập, càngthêm phần mê hoặc.
Ánh mắt cô thoáng hiện một cảm xúc phức tạp, nhưng chỉ giây lát, cô nắmchặt tay, vò ngực áo hắn: "Muốn chứ, mỗi giây, mỗi phút, đều muốn..."
Hướng Phù Sinh nhón lấy những nút áo, cởi ra từng cái từng cái một, nắmvạt kéo hắn lại gần, thì thầm từng chữ một: "...muốn đem anh... băm làmtrăm mảnh."
Lâm Sóc dường như đã đoán trước, không thèm để ý, hắn nhấc cằm cô lên,ngón tay vuốt ve đôi môi cô.
"Tôi đang đợi ngày đó đây."
Cô chặn ngón tay hắn lại, vươn người để môi kề môi. "Tôi sẽ không đểanh thất vọng đâu."
Lâm Sóc nuốt trọn làn môi mềm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-ro/2778959/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.