Trên đường về, Tô Lạc không nói được một lời, chỉ ngơ ngác nhìn cầu vồng của thành phố này, giống như trong giấc mơ lạ lùng.
Xe lái vào khu nhà nhỏ Tô Lạc ở, Bảo quản lí có chút giật mình: “Tô Lạc, cậu ở đây ư?” Khu nhà nhỏ cũ kĩ, tuy rằng miễn cưỡng được cho là gọn gàng sạch sẽ, nhưng khó che được tường ngoài ảm đạm của tầng nhà.
Tô trợ lý cúi đầu khẽ cười khổ nói : “Tôi lấy đâu ra tiền sống ở khu đất sa hoa đây?”
Bảo quản lí lúc này mới cảm thấy mình mạo muội, chỉ là ngày thường nhìn Tô Lạc một bộ dáng thành phần tri thức tinh anh, khó có thể tưởng tượng được cậu ở tại cái dạng nhà lầu thấp bé thế này.
Tô trợ lý mở cửa xe: “Quản lí, muốn lên gác ngồi một chút không?”
Bảo quản lí suy nghĩ vài giây, vẫn là có chút tò mò nhà của Tô Lạc gia có bộ dáng như thế nào, liền gật gật đầu.
Thật ra tòa nhà này chỉ là tòa nhà sáu tầng thông thường, hành lang có chút chật hẹp, trên vách tường còn có những hình viết vẽ nguệch ngoạc kỳ quái. Tô Lạc thuê phòng ở tầng cao nhất kia, trên ban công nhỏ trước cầu thang bày chậu hoa quế, hoa trụi lủi lộ ra cành có phần tiêu điều. Tô Lạc mở đền trước cửa, lấy ra chìa khóa mở cửa, dưới ánh đèn trắng lờ mờ, Bảo quản lí có chút thận trọng đứng ở phía sau cậu.
“Chỗ rất nhỏ, quản lí chê cười rồi.” Tô Lạc mở cửa, xoay người lại lấy dép lê trong tủ. Bảo Chiếu đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-ngoan-tien-sinh/189632/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.