Lúc Minh Hoa tỉnh lại, trời đã sáng rồi.
Ngoài cửa cửa thấp thoáng truyền đến tiếng lẩm bẩm của các sư huynh đệ, Minh Hoa đứng dậy khỏi bồ đoàn, sửa góc áo bị nhăn do ngồi đè suốt đêm mới đảo mắt qua chiếc bàn đã trống trơn từ lâu ở bên cạnh.
Trên bàn vẫn còn mấy chung trà nằm ngổn ngang, trà trong ấm đã hết sạch từ lâu.
Minh Hoa không nhìn gian phòng đã quay về yên tĩnh nữa, đẩy cửa ra, đi ra ngoài.
“Minh Hoa sư huynh.” “Minh Hoa sư đệ.”
Dọc đường đi không ngừng có sư huynh đệ chắp tay với Minh Hoa, Minh Hoa đáp lễ lại với từng người một, thẳng đến đại diện tụng kinh sớm, Phật tổ thân kim to lớn tọa ngay chính giữa, trên mặt Phật tổ mang theo nụ cười thương xót thế nhân nhìn chăm chú Minh Hoa, Minh Hoa im lặng hồi lâu mới chầm chậm nói:
“A di đà Phật.”
Khi tiếng chuông ngân vang núi Ngự Long, A Loan lại lặng lẽ trèo vào, quen cửa quen nẻo tìm thấy chỗ Minh Hoa ở, song ngạc nhiên vì không có ai cả.
A Loan xoắn bím tóc hình bánh quai chèo buông thõng bên tai, nghiêng đầu nghĩ nghĩ rồi đi về hướng khác.
Một góc thiền phòng của Minh Thiện tự vẫn còn sáng đèn, Minh Hoa đang ngồi quỳ trên bồ đoàn gõ mõ, trụ trì đứng ngoài cửa nhìn một chặp, đợi đến khi Minh Hoa ngừng lại mới từ tốn đi vào.
“Minh Hoa à.”
Minh Hoa hơi giật mình, vội vã đứng dậy nhìn sang, liền thấy trụ trì đang cười ngắm chàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-ke/3253305/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.