Sau khi Đàn Hương nhìn quanh thật kỹ một vòng Nghị Chính điện, nơi này vẫn không có thân ảnh Hồng Loan, sự sợ hãi nơi đáy lòng càng ngày càng mạnh, hai tay nắm lấy góc áo, không ngừng siết chặt.
"Hẳn là không có chuyện gì đâu." Mộ Dung Yên nhìn ra sự bất an của nàng, nhẹ nhàng vỗ vỗ mu bàn tay của nàng, nói: "Đàn Hương, chúng ta hồi cung."
"Hiền phi nương nương khoan đã." Phù Trừng đột nhiên gọi Mộ Dung Yên lại.
Mộ Dung Yên chỉ cảm thấy trái tim đột nhiên căng thẳng, trong nháy mắt khi xoay người, Phù Trừng đã đến gần cách nàng trong vòng ba bước -- hơi thở quen thuộc thấm nhập vào tim phổi, trái tim Mộ Dung Yên không tự chủ được mà mãnh liệt nhảy lên, gương mặt vốn có chút tái nhợt đột nhiên nhiễm lên một tầng đỏ ửng.
Ánh mắt lạc đến phần tóc mai bên trái bạc trắng của Phù Trừng, lòng Mộ Dung Yên chua xót nhói lên một chút, muốn nói gì đó, lại ngần ngại nơi này có mọi người đang nhìn, chỉ có thể ẩn nhẫn kiềm nén lời muốn nói.
Trên gương mặt Phù Trừng mang đầy ý cười, đủ để cho trái tim Mộ Dung Yên càng thêm làm càn mà nhảy dựng lên, "Phò mã và nương nương đã lâu chưa gặp mặt, để Phò mã đưa nương nương hồi cung nghỉ ngơi đi. Bổn cung hôm nay đặc biệt cho phép Phò mã lưu trong cung vài canh giờ, chờ bổn cung xử lý xong mọi chuyện trong tay, liền đến Tê Hoàng cung cùng Phò mã hồi phủ Công chúa."
"Tạ ơn điện hạ." Mộ Dung Yên hơi hơi khom
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-huyen-thap-tam-khuc/1364591/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.