"Nguyên lai là nhà chồng của muội, chỉ có ba cây trà, một năm sản lượng vô cùng hữu hạn, chỉ sợ nhà mình cũng không đủ ăn, còn chuẩn bị riêng đưa tới cho muội, xem ra Hoàn gia thật sự là cực coi trọng muội muội." Lục Tuyên Nhã lấy tay áo khẽ che miệng.
Huyễn Nương mang theo chút nữ nhi thẹn thùng, nhu hoà nói: "Cũng không phải Hoàn gia coi trọng ta, những thứ này đều là Hoàn gia ca ca lén đưa đến."
Lục Tuyên Nhã nói: "Xem ra vị em rể tương lai kia thực coi trọng người vợ tương lai này, đây lại là chuyện tốt." Nàng giảo hoạt hỏi: "Hoàn Gia tiểu lang quân của ngươi còn tặng thứ gì, cho các tỷ tỷ xem xem một ít nào." Nàng giờ phút này là đơn thuần tò mò, ở trong phủ quận chúa nghẹn rất lâu cuối cùng cũng được thoải mái mà tâm sự bát quái, Huyễn Nương đối với nàng mà nói không có bất kì uy hiếp gì, Hoàn gia chưa từng nghe qua kia chắc chắn cũng so ra kém xa An Ninh Quận Vương phủ.
Huyễn Nương nghe vậy sai người đem năm lễ vật trong đám đồ Hoàn gia tặng lên, cùng hai tỷ tỷ chia sẻ.
Cũng không phải vật đắt đỏ gì, bất quá là chút đồ chơi nhỏ đang thịnh hành trong kinh thành, Cửu Liên Hoàn hình thù một con rồng màu bạc, vòng tay xâu chuỗi từ đá thủy tinh mạ vàng xứ Tây Vực, một tập thơ của tài tử mới nổi danh Tần Tương Thành.
Lục Tuyên Nhã mở tập thơ ra, đọc vài câu, trên mặt hiện lên thần sắc hâm mộ: "Thơ hay! Ta lại chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-he-thu-nu-nghich-tap/249703/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.