Kim Diệp đi đến. 
"Tiểu thư, tiểu đại phu không cần xiêm y của thiếu gia, nói còn muốn đi nhà khác châm cứu, thay cũng sẽ bẩn, cầm theo bao quần áo cũng không tiện. Ta kêu tiểu tư đưa hắn đi quán trọ rồi." 
"Ừm." Huyễn Nương khẽ gật đầu, lại có chút lo lắng tiểu nam hài hiểu sai ý. 
"Mới vừa lúc ta tiến vào, nhìn thấy Nhị lão gia, còn có mấy tiểu tư chọn mấy gánh vải vóc theo hắn trở về." Kim Diệp nói. 
Vương ma ma mắng một tiếng, "Nhị lão gia này cũng không phải người tốt gì, chính mình không có bản lĩnh, mỗi lần đều bảo người khác đến đòi gì đó. Hắn có tận tám tiểu thiếp, sáu khuê nữ, mỗi người thay phiên làm nũng muốn điên rồi, còn tinh lực mà đến đây, còn không phải chỉ khi có thứ tốt mới nhớ Tứ phòng chúng ta. Lại thêm một nhà Thất lão gia kia khẳng định lại muốn ăn cơm chiều." 
"Còn không phải sao, vừa nãy ta thấy di nương bồi bọn họ tản bộ trong hoa viên. Lần trước đến liền ngồi tận ba canh giờ, vừa gọi cơm tại Thúy Oanh Đình mời họ, họ lại ăn cơm tối rồi mới về. Nói linh tinh cái gì mà một mẩu đất vốn sẽ trồng được rất nhiều lương thực, vì trời mưa xối xả mà hỏng hết, đều làm di nương mệt muốn chết rồi." Kim Diệp cũng rất bất mãn. 
Huyễn Nương trong lòng bỗng dâng lên một kế, lại gọi Thung Nhi. "Ngươi đi truyền lời, nói một nhà chúng ta đều vì phụ thân cầu phúc như tố, xem đám người ăn chực kia có thể giả ngốc bao 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-he-thu-nu-nghich-tap/249701/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.