Bên ngoài nhiệt độ 37°C, tới tham gia so tài có tổng cộng 78 thí sinh, mỗi người ai cũng nóng như chảy mỡ. 
Hứa Hàm cùng các thành viên ban giám khảo ngồi trong lều râm mát, bên cạnh là nước khoáng mát lạnh, trong tay cầm cây quạt nhỏ, nhìn đến các cô gái khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hồng, đang sung sức biểu diễn, trong lòng hứng thú vô cùng. 
Tuổi trẻ thật tốt, vì thứ mình muốn liền liều mạng tranh lấy. Nghĩ lại, Hứa Hàm cũng từng như thế, nhiệt huyết, ngông cuồng. Nhưng chỉ 1 lần là đủ. 
Hiện tại trở về, tâm tính cũng thay đổi, có một số thứ không nhất định phải tranh giành, phải biết không phải của mình thì sẽ không thuộc về mình, cho nên, đòi cũng không được. 
Hứa Hàm làm giám khảo, mọi người còn cho rằng cái miệng của cô sẽ không buông tha cho một ai. Kết quả thế nào đột nhiên trở nên ôn nhu, chỉ góp ý chỗ nào nhảy không đúng, làm cho tất cả đều thụ sủng nhược kinh. 
"Hứa Hàm, nhìn như... rất hiền dịu thì phải?" 
"Nghe đồn đáng sợ lắm nhưng mà có vẻ không giống..." 
"Cô ấy thật xinh đẹp..." 
" ----- " 
Đến khi hai cô bạn cùng phòng lên sân khấu. Nhìn qua thì đều có chút căn bản, nhất là Liễu Mạn Vân, thân thể phối hợp theo nhạc rất tốt. Bình thường ở kí túc xá, tối đến còn luyện thêm yoga. 
Kiếp trước, hai người họ cũng vào được đội cổ động. Tuy có căn bản nhưng không phải là quá tốt, Hứa Hàm cũng lười ở đây phê bình bọn họ, chỉ nói vài câu rồi để cho các giám 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-he-nu-phu-online-an-dua/187430/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.