Ngay khi Thiềm đạo nhân còn đang mải tưởng tượng về những năm tháng sư huynh Thích Nhiên dạo chơi nơi hồng trần phàm tục, hai cây 【Hương Người Thịt Nến】 đang sừng sững giữa điện cuối cùng cũng bị đốt cháy hoàn toàn.
“Quạc~”
Giữa những gợn sóng lấp loáng, bỗng vang lên một tiếng ễnh ương kêu dài.
Thiềm đạo nhân lập tức quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy hai thân hương nến đầy những nếp thịt và lớp mỡ vàng trơn tuột rơi phịch xuống đất, để lộ ra hai chiếc chân cóc còn sống nguyên si ở phía dưới.
Nhất Tiếu Hồng Trần
“Cái gì? Đây… đây là độc cóc của ta? Hừm… cái tên Ngô Công c.h.ế.t tiệt này rốt cuộc đang giở trò gì vậy?”
Tiếng chuông cảnh báo trong lòng hắn lập tức reo loạn, Thiềm đạo nhân vô thức đứng bật dậy, pháp lực toàn thân sôi trào dữ dội.
Nhưng ngay sau đó—
Một ánh mắt mang ý vị khó lường bỗng lia về phía hắn.
Thiềm đạo nhân ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy lúc này Thích Nhiên vừa thổi 【Ốc Ngâm Âm】, vừa nở nụ cười nửa như trêu chọc nửa như khuyến khích nhìn hắn, rồi lại liếc sang Lê Hoa nương nương.
“Hiền sư đệ à, cơ hội ngay trước mắt đó~”
Trong lòng vang lên giọng nói lộ vẻ thâm ý của Thích Nhiên. Thiềm đạo nhân hít sâu một hơi, ánh mắt phức tạp liếc xuống đám yêu ma đang ngay ngắn nhảy múa vũ khúc bái Phật dưới điện.
“Không biết sư huynh rốt cuộc đang tính toán điều gì, nhưng sư đệ chỉ muốn khuyên một câu: tham quá dễ c.h.ế.t đó.”
“Ha ha, khỏi bận tâm, sư đệ.”
Cắt đứt truyền âm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-gia-ta-la-nguoi-tot/4655339/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.