Trong khoảnh khắc, đại điện bỗng bừng sáng kim quang, ngay sau đó lại bị một luồng khí tức sắc bén đến cực điểm tràn ngập.
“Loảng xoảng~”
Toàn bộ nền gạch, tường, xà nhà, thậm chí cả pho tượng Phật cao ngồi đều đồng loạt xuất hiện vô số vết rạch như bị đao bén xẻ nát.
Ngay phía trước —
Thích Nhiên là người đầu tiên trúng chiêu, t.h.ả.m không nỡ nhìn, khắp người chi chít vết thương, m.á.u tươi phun trào như suối.
“Véo~”
Ngay sau đó, hai điểm kim quang như sét giáng xé gió bay ra, một đ.â.m thẳng vào ấn đường, một xuyên xuống đan điền! Thực ra, ngay khi tiếng ếch đầu tiên vang lên, trong lòng Thích Nhiên đã thầm kêu không ổn, nhưng chưa kịp lùi lại thì đã thấy hai đạo kim quang từ cây nhang vàng sậm kia phá thể mà ra, phóng thẳng vào giữa trán và khí hải mình.
Trong cơn nguy cấp, hắn theo bản năng thúc động nhị nguyên thần, thân hình Bách Cước Ngô Công lập tức phá thể mà xuất, giống như một con mãng xà quấn chặt lấy hắn, pháp lực toàn thân sôi trào, lớp vỏ cứng đen bóng ánh lên hàn quang.
Thế nhưng, dù thân thể yêu quái cứng rắn đến mức nào, hai cây kim vàng ấy lại xuyên qua dễ như đ.â.m vào đậu hũ.
“Phụt~”
Tiếng giòn tan vang lên, chỉ thấy hai đóa huyết hoa khổng lồ nở rộ phía sau lưng Ngô Công.
“Ha, ha… lão yêu… dù ta c.h.ế.t, cũng sẽ không để ngươi sống yên… cùng nhau c.h.ế.t đi! Ha ha ha~”
Nhìn thân thể khổng lồ của Ngô Công run bần bật rồi ầm ầm đổ xuống, gương mặt người trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-gia-ta-la-nguoi-tot/4628889/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.