Một đường sắc mặt nặng nề đi qua đại điện, Thích Nhiên nhanh chân bước vào gian phòng phía sau ngôi chùa.
Ngồi xếp bằng trên bồ đoàn, sau khi xem xong bức thư Thiềm đạo nhân mang đến, hắn khẽ nhíu mày:
“Nguyên thân có pháp môn tu hành, trong cơ thể cũng có pháp lực, nhưng không hiểu sao mình lại không thể vận dụng được. Chẳng lẽ vì linh hồn khác biệt? Hay là do tên kia? Dù nửa tháng qua ngày nào mình cũng thử, đến giờ cùng lắm chỉ có thể hiển hóa bản thể, tiến thêm một bước thì cứ như có ngọn núi lớn chắn ngang, không thể vượt qua.”
Đưa tay xoa mi tâm, nốt ruồi đỏ giữa trán hơi nổi lên, chạm vào trơn láng như viên hồng ngọc.
“Hôm nay may mà là con cóc ghẻ đó đến. Tên đó mà không nắm chắc thì sẽ chẳng bao giờ ra tay, cho nên tạm thời mới bị mình dọa lui bằng chiêu hiển hóa bản thể.”
Lật đi lật lại ký ức của nguyên thân, Thích Nhiên dừng lại ở hình ảnh một lão nhân gầy gò, mặt mũi âm trầm tựa quỷ khô:
“Cổ Hành Sư, còn gọi là Cổ lão nhân, nhân tộc, tu luyện đến cảnh giới thứ tư - Kim Đan. Xuất thân nơi hoang sơn man địa, vốn là người có thiên tư hơn người, lúc nhỏ hành y cứu người mà nổi tiếng thiện lương.
Sau chẳng biết vì cớ gì mà tính tình đại biến, thủ đoạn độc ác. Bị quan phủ và chính đạo truy bắt, cuối cùng nhập ma tông Cổ Tiên Tông, tu luyện đại sách Ngũ Cổ Thăng Tiên Kinh.”
Đọc đến đây, sắc mặt Thích Nhiên bỗng trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-gia-ta-la-nguoi-tot/4628879/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.