Khoảng cách đến lúc mặt trời mọc còn chưa đến mười phút, phía chân trời đã sáng lên màu trắng bạc.
Tổ chương trình đã nhận định nhiệm vụ lấy hành lý của hai người đã thất bại.
Chẳng ai ngờ rằng A thần vậy mà lại phạm phải sai lầm cấp thấp như vậy vào thời khắc cuối cùng.
Khương Ngạn Hi và Tô Hoài vội vội vàng vàng đắp quả cầu tuyết một lần nữa.
Tô Hoài cũng rất bất đắc dĩ, nói lời xin lỗi: "Rất xin lỗi...không thể giúp em lấy hành lý."
Khương Ngạn Hi quỳ gối trong đống tuyết đã tan được hơn một nửa, đầu gối đều ướt đẫm, nhanh chóng đắp tuyết.
Vai trò của hai người đột nhiên thay đổi, biến thành cậu bắt đầu an ủi Tô Hoài: "Không sao đâu học trưởng, còn thời gian, chúng ta có thể làm được."
Tô Hoài vốn đang trong kỳ mẫn cảm, cảm xúc lên xuống bất thường, anh mím môi, tâm tình sa sút, trầm mặt không nói.
Ánh sáng trắng mông lung trước khi mặt trời mọc phác họa ra đường nét dịu dàng của Khương Ngạn Hi.
Khương Ngạn Hi cảm nhận được cảm xúc chán nản của anh, quay đầu cười với anh, đôi mắt trong veo màu mật ong cong lên, trong mắt dường như có những ngôi sao nhỏ đang nhấp nháy.
Trông thật ngọt ngào.
Khương Ngạn Hi nhỏ giọng cổ vũ: "Cố lên."
Tô Hoài: "..."
Tô Hoài dừng lại động tác trên tay, đôi mắt chợt bừng tỉnh.
Tô Hoài kinh ngạc nhìn Khương Ngạn Hi lần đầu tiên lộ ra nụ cười rạng rỡ với anh.
Tuyến thể phía sau cổ vậy mà chọc thủng hiệu quả từ thuốc ức chế cực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-duong-cung-vi-alpha-muon-duoc-hen-ho-nhat/210882/chuong-15.html