*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 
Không biết đã bao nhiêu lần anh mơ thấy bóng dáng mờ ảo ấy trong giấc mơ. 
Lần này Tô Hoài nắm chặt cổ tay của thiếu niên, không cho cậu để phong thư ở trong bàn học rồi bỏ chạy. 
Lông mày và mắt của thiếu niên ẩn trong vầng trán dài, có thể mơ hồ nhìn thấy vết sẹo đỏ lan từ trán xuống đáy mắt phải, nhưng đôi mắt trong veo của cậu lại giống như một động vật nhỏ khi bị bắt gặp, trong đáy mắt hiện lên tia kinh hoảng. 
"Học... Học trưởng." 
Lần đầu tiên ở trong mơ anh nhìn thấy rõ mặt thiếu niên. 
So với trong hồi ức của anh lại càng rõ ràng, sống động. 
Tô Hoài cẩn thận quan sát đôi mắt màu nâu nhạt mật ong, mở phong thư, lấy bức thư ra, đưa qua: "Em đọc cho tôi nghe đi?" 
Sáu năm trước anh đã muốn làm như vậy. 
Học đệ trong mơ rất ngoan, lo lắng cầm lấy bức thư, đôi môi đỏ hồng khẽ mấp máy: "Học trưởng...em thích anh." 
Trái tim Tô Hoài bị giọng nói kia làm cho rung động. 
Trống rỗng đã bị lấp đi một chút, nhưng còn chưa đủ. 
"Em thích ai?" 
"...Thích anh." 
"Thích ai?" 
"...Anh" 
"Ai?" 
"...Tô Hoài." 
Tô Hoài vừa cổ vũ lại cũng như là ra lệnh: "Lặp lại một lần nữa." 
Học đệ ngẩng đầu lên, đôi mắt vẫn luôn sống động kia đột nhiên có chút can đảm khác lạ. 
"Em thích Tô Hoài." 
Một cảm giác thỏa mãn tột cùng thoát ra từ những khe hở trong sâu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-duong-cung-vi-alpha-muon-duoc-hen-ho-nhat/210870/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.