Đã batê =w=
Y Đằng đúng là kiểu người nói được thì làm được, ỷ vào chính mình có công chữa cái chân cho đệ tử của Ưng Thủ, mỗi ngày khi gặp Ưng Thủ sẽ bắt đầu đắc ý dào dạt mà khiêu khích. Miệng y xúc xỉa tốt muốn chết, cơ hồ mỗi lần đều làm cho Ưng Thủ tức chết đi sống lại.Vậy mà hắn lại không thể nói lại y cái gì, mỗi lần đều nhịn. Hắn càng nhịn như vậy Y Đằng càng cao hứng lại càng nói ra những điều khó nghe.
Kỳ thật cãi nhau căn bản là chuyện của hai người, nếu anh mở miệng mắng mà người kia trơ trơ thì đúng là nhàm chán nhất, mà Ưng Thủ vừa vặn là một đối thủ phi thường có tư cách. Phản ứng của hắn mỗi lần gặp đều làm cho Y Đằng rất có cảm giác thành tựu. Hơn nữa hắn lại không thể cãi lại, chỉ có thể chịu đựng, Y Đằng chiếm được thế thượng phong hoàn toàn dần dần chẳng còn kiêng nể gì nữa.
Bởi vì có Ưng Thủ tồn tại như vậy, cho nên Y Đằng coi như là lối rộng thênh thang. Cũng không biết có phải do tâm tình của y càng ngày càng tốt nên tất cả mọi chuyện y gặp cũng càng ngày càng thuận lợi.
Con chó nhỏ cuối cùng cũng được chủ cũ đến nhận. Nhìn nữ hài tử kia thực thành khẩn giải thích, hơn nữa lệ rơi đầy mặt cam đoan, tâm tình Y Đằng trở nên tốt lắm, ngoại lệ không xỏ xiên cô bé nữa, lại còn dặn dò cô từ nay về sau phải chăm sóc chó nhỏ tận tình hơn. Tiểu động vật cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-anh-phai-long-em/54411/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.