Y Đằng trở lại viện thú y, sắc mặt u ám ngồi ở trước bàn làm việc, tai vểnh lên nghe thanh âm “Leng keng tùng tùng” di dời đồ đạc từ phía đối diện, tức giận nắm chặt hai tay, cả người phát run.
Tên nam nhân lôi thôi khốn kiếp kia cư nhiên dám đưa bàn tay bẩn thỉu lên sờ y! Y nhất định phải đem cái tay kia của hắn chặt rụng xuống mà ngâm rượu, nếu không y sẽ không còn mang họ Y Đằng nữa. Hơn nữa, y tuyệt đối không cần cùng tên hỗn đản như vậy làm hàng xóm, tuyệt đối, tuyệt đối không cần.
Nghĩ đến đây, Y Đằng không chút do dự cầm lấy điện thoại nhấn số chủ nhà, nghe được ở bên kia điện thoại là thanh âm quen thuộc vang lên, y lập tức bất chấp lễ nghi lớn tiếng nói: “Sayuri tiểu thư, cô mau đuổi tên khốn kiếp đó đi cho tôi, nhà cô tại sao lại cho tên đàn ông đó thuê? Vừa không biết điều vừa vô sỉ hỗn láo? Tên hỗn đản đó quả thực vô sỉ đê tiện cùng hạ lưu vô cùng, cô như thế nào có thể cho nam nhân như vậy làm hàng xóm của tôi?”
“Tiểu Tư à, ngươi vì cái gì phải kích động như vậy hở? ” Nghe Y Đằng mắng một tràng, Sayuri mới chậm rãi mở miệng, “Ta không biết ngươi lại nghĩ Ưng Thủ là loại nam nhân như vậy nha? Ta không có khả năng chưa điều tra mà lại có thể tùy tiện để cho người lạ thuê căn nhà ta yêu thích đâu, tiểu Tư ngươi nhìn người đừng nên xem mặt mà bắt hình dong chứ! Ưng Thủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-anh-phai-long-em/54405/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.