Vấn đề yêu đương của Ưng Thủ thật sự quá đơn giản mà Matsui nghe xong nửa ngày vẫn là một đầu mờ mịt, cũng thật sự nghĩ không ra ý gì giúp hắn. Đành phải vuốt đầu đề nghị, “Sư phụ, tôi cũng không rành tâm tư con gái lắm. Tối nay Mitsuko hẹn tôi đi hát, bằng không sư phụ đi cùng đi! Em ấy có mấy người bạn gái là chuyên gia tình ái, có lẽ mấy cô ấy có thể có một hướng giải quyết không chừng!”
“Được không?” Ưng Thủ nghĩ thầm, căn bản vô dụng đi! Chuyện kia của ta, diễn viên chính đường đường là nam nhân, hơn nữa không phải người ngoài, chính là y sĩ chanh chua của viện thú y đối diện kia. Mấy nữ sinh lễ phép nhẹ nhàng kia làm sao mà hiểu được! Mà nghĩ xem chính mình cứ chăm chú nghĩ mãi vấn đề này cũng không tìm ra biện pháp, không bằng đi ra ngoài giải sầu. Có lẽ sẽ giải tỏa bớt rồi sẽ không để tâm vào chuyện vụn vặt này nhiều như thế nữa, dù sao có nghĩ cũng nghĩ không ra.
Vì thế hắn gật đầu nói, “Kia tùy ý trò đi! Phí karaoke tôi trả là được.”
“Sư phụ, bây giờ thầy cho tôi làm trợ giáo, cuộc sống của tôi đã không cần lo lắng.” Matsui hướng Ưng Thủ hành lễ thật trịnh trọng rồi nói, “Loại việc nhỏ này, sư phụ không cần để trong lòng.” Nói xong liền chạy đi một nước.
“Tiểu nam sinh cũng có lòng tự trọng!” Nhìn bóng dáng hắn, Ưng Thủ cũng không nói gì thêm.
Ngẩng đầu, vừa đúng tầm nhìn thấy viện thú y của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-anh-phai-long-em/1937133/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.