Tuy rằng ngoài miệng Nhiếp Cẩn Huyên mắng Ân Phượng Trạm, nhưng vẫn giúp đỡ đổi dược cho hắn! Rốt cuộc, trong lòng của Nhiếp Cẩn Huyên thật minh bạch, nếu không phải không muốn cho người khác biết hắn bị thương ở đùi, phỏng chừng thiết diện nam nhân này cũng sẽ không cố tình nhờ mình thay dược cho hắn.
Bất quá nói đến cùng, Nhiếp Cẩn Huyên vẫn là mềm lòng.
Mà sau khi giúp Ân Phượng Trạm xử lý vết thương, Nhiếp Cẩn Huyên liền trừng mắt nhìn về người nào đó đang nằm trên giường một cái, sau đó không quay đầu nói một lời cứ thế bỏ đi!
Nhưng theo sau, chờ cho Nhiếp Cẩn Huyên vừa đi, Ân Phượng Trạm vốn dĩ đang nằm nghỉ ngơi trên giường lại đột nhiên mở mắt.
"Cố Hồng!"
"Có lão nô!"
Một tiếng gọi nhẹ, theo sau chỉ thấy Cố Hồng tổng quản từ bên ngoài đẩy cửa đi vào.
Mà chờ Cố Hồng đến gần, Ân Phượng Trạm lập tức thấp giọng phân phó.
"Thông tri cho Mạnh Hiển, não của người chết khi bị thiêu hủy sẽ xuất hiện rạn nứt, trừ phi người chết tử vong vào thời điểm trước khi xảy ra hỏa hoạn, phần đầu bị tổn hại, mới không xảy ra hiện tượng đó."
Mệnh lệnh của Ân Phượng Trạm phi thường không thể hiểu được.
Ngay cả một người từng trải như Cố Hồng khi nghe lời này cũng phải sửng sốt không thôi.
Nhưng rốt cuộc, Cố Hồng cũng không phải chỉ mới hầu hạ bên cạnh Ân Phượng Trạm một ngày hay hai ngày, cho nên tuy trong lòng còn thắc mắc, nhưng vẫn đem những lời Ân Phượng Trạm dặn dò để ở trong lòng.
"Dạ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phap-y-vuong-phi-2/4084652/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.