Nhướng mày, Hàn Lạc Tuyết ngước mắt nhìn về phía Hạnh Nhi đang đứng bên cạnh.
Nhưng vừa nghe lời này, Hạnh Nhi lập tức dừng lại.
Đúng vậy! Nếu không phải do Nhiếp Cẩn Huyên tự mình nghĩ ra được, vậy chỉ có thể là người khác chỉ cho nàng.
Nhưng nhìn cả toàn bộ Thần Vương phủ, ai sẽ thông minh như vậy? Cho dù có cũng chỉ có một mình Vương gia, trừ ngài ra trong phủ không có người thứ hai! Mà nếu thật là do Vương gia chỉ cho nàng, thì chỉ có thể...!
Hạnh Nhi không phải đồ ngốc, Hàn Lạc Tuyết nói như vậy, trong lòng nàng tự nhiên cũng tự nhiên hiểu rõ! Mà tâm tư của chủ tử nhà mình, Hạnh Nhi cũng rõ ràng, cho nên sau khi suy nghĩ kĩ càng, Hạnh Nhi vẫn là nhịn không được thấp giọng an ủi nói.
"Được rồi tiểu thư, ngài cũng đừng nghĩ quá nhiều! Đối với bản tính của vị kia, chúng ta đều rõ ràng, nàng chỉ nhất thời khôn khéo mà thôi, cuối cùng chung quy vẫn là kẻ ngu ngốc! Vương gia là người thế nào a? Làm sao có thể nói chuyện đó với nàng? Cho nên, nô tỳ cảm thấy thật ra mọi chuyện hôm nay đều là một sự trùng hợp! Ban đầu vương gia không có ý kiến về mọi chuyện nàng làm là sự thật nhưng ở thời điểm Tiểu Như bắt cóc nàng, Vương gia không phải không hề nhượng bộ chút nào sao?!"
"Cho nên, tiểu thư ngươi không cần để tâm đến vị kia.
Nói nữa, Thần Vương Phủ này vẫn là do người làm quản sự, vẫn là tiếng nói của người có trọng lượng, cho dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phap-y-vuong-phi-2/4084616/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.